Thứ Năm, 12 tháng 8, 2010

Góc phố.

một góc phố Sài Gòn, nơi ngã tư Đồng Khởi Lý Tự Trọng, có một bà cụ với gánh hàng nhỏ bán đồ ăn sáng, ngày nào cũng ngồi từ rất sớm. Bà cụ ngồi đó, yên lặng, nhìn thẳng như một pho tượng, như đã từ rất lâu...

Mỗi lần đi ngang, chắc vào cái giờ hiếm khách, nên in lại trong trí nhớ là hình ảnh một bà cụ với một gánh hàng rong đơn giản, luôn nhìn thẳng, không quan tâm gì đến nhịp xe vội vã của người đời ở nơi ngã tư trung tâm, để mỗi sớm đi ngang là nhớ, là phải ngoái nhìn bà cụ, như là một biển báo, nhớ rẽ phải nhé, hướng ấy đi đến tòa thị chính.

Chỉ trước đó ít giờ, cách ngăn một khung cửa kính sau lưng bà cụ, là ánh đèn mờ ảo, là rượu mạnh, thuốc lá và tiếng cười, là tiếng nhạc và tiếng trống, là những chiếc xe đẹp. Là thời gian và tiền bạc của nhiều vị khách nước ngoài và những người thành đạt. Sài Gòn đôi khi có những nghịch cảnh, và cũng đôi khi nghịch cảnh lại ở rất gần nhau.

Không biết bà cụ bán món sáng gì, tính một bữa nào đó ghé lại, cụ ơi bán cho con thứ gì ăn sáng coi nào, nhà cụ ở đâu, tới mấy giờ mới hết hàng vậy. Cứ nấn ná đang vội, để mai, lại để mai, mãi chưa ghé được. Chỉ một lần dừng xe đèn đỏ, kịp chụp lại tấm hình nhòe ở nơi góc phố... Mấy bữa rồi đi ngang góc phố ấy, bỗng thấy trống vắng.

Người ta không cho bà cụ ngồi ở nơi ấy nữa chăng? Không lẽ, đáng gì đâu mấy giờ sớm ấy, mà có khi hồi hôm bán khuya người ta còn chưa kịp thức, sao biết được có bà cụ sáng sáng vẫn ngồi bên hè phố.
Hay Sài Gòn mấy bữa nay mưa, cứ sớm ra đã lắc rắc, bà cụ nghỉ? Không phải, người bán hàng gánh ai quản nắng mưa.
Hay là bà cụ bệnh, mà dễ lắm, mấy bữa nay trời cứ ui ui, mưa nắng thất thường.
Hay là... không lẽ.

Ở góc phố nơi trung tâm thành phố, trước cánh cửa quán bar ấy, mỗi sáng bà cụ ngồi với gánh hàng quà, sao không thấy đâu nữa, một tuần lễ đã qua, rồi một tháng đã qua...
 (Đọc tiếp ở đây).

10 nhận xét:

  1. Lại một cảnh đời. Mà bán đồ ăn sáng bà ngồi như tượng vậy chắc ít khách? Hay bà chuyển chỗ cho có lời hơn?

    Trả lờiXóa
  2. "...hướng ấy đi đến tòa thị chính thành phố."
    Xin góp ý: bỏ chữ thành phố, tòa thị chính đã đủ nghĩa

    Trả lờiXóa
  3. -Lana,
    Có thể là bà cụ bán hàng cho số khách quen nào đó mà chưa tới giờ, khu này nhiều cơ quan. Tính bữa nào rề rà mà chưa có dịp, chắc ít bữa bà cụ bán lại, hy vọng vậy.

    Trả lờiXóa
  4. -Bạn Hữu Cầu,
    Cám ơn đã ghé thăm và góp ý.
    Đúng là như vậy và tôi đã sửa lại, cám ơn nhiều.

    Trả lờiXóa
  5. Dạ đúng, Bác Đỗ và chị Lana, thường các bà cụ có mối khách quen, nhưng nhìn những người già buôn bán nắng mưa, vẫn thấy xót xót...

    Trả lờiXóa
  6. -Bạn Moon ơi,
    Ở trung tâm q.Nhất và còn nhiều nơi, có rất nhiều người, từ lâu lắm rồi ấy, như là cái nghiệp nghề, rất muốn gần gụi. Cuộc sống của người ta và của mình như là SG, khg lý thuyết, nhớ và suy nghĩ.

    Trả lờiXóa
  7. Ở góc trung tâm triễn lãm Hoàng Văn Thụ cũng có một bà cụ như thế.Hàng bán là mấy bịch me,đậu phộng,vài bao thuốc lá. Trời mưa,bà hay che mình dưới một cái dù nhỏ xíu, thỉnh thoảng thì thấy có được cái áo mưa dắt ngang.Không khi nào nhận tiền cho của khách,chỉ bán thôi. Lần nào đi ngang trời mưa,nhìn bà ngồi nhỏ thó trong góc,cũng xót hết cả lòng. Khi nào đi ngang không thấy,cũng chất đống trong lòng những câu hỏi.

    Trả lờiXóa
  8. -Là những góc nhỏ của phố, bạn Mía nhỉ.
    Tôi mới kiếm được nhà bạn rồi.

    Trả lờiXóa
  9. Cách đây vài năm trên đường Đồng khởi đối diện sở TTVH cũng có 1 người phụ nữ mù bán vé số bên cạnh gốc cây từ rất sớm,bất kể mưa gió.Bây giờ ko biết chuyển"hộ khẩu"về đâu,hay là bị đuổi rồi.

    Gtl.

    Trả lờiXóa
  10. -Gtl,
    Gần đây vẫn thấy, bán lui xuống dưới gần chung cư.

    Trả lờiXóa