Thứ Ba, 3 tháng 8, 2010

Bạn tôi.

Nhiều năm đi biển và xa biển cũng đã nhiều năm. Biển đã cho tôi trưởng thành với khoảng thời gian sống và làm việc vô tư, trung thực và những người bạn thực khỏi bàn cãi. Nên luôn nhớ biển và bè bạn.

nhà kêu bạn là "cậu Hai" còn đám anh em đi biển chung với nhau chúng tôi kêu bạn với cái tên thân mật "chị Hai".

Những ngày đi biển đầu tiên đã có cậu ấy. Bước xuống hầm máy một con tàu biển có quá nhiều lạ lẫm, có gì chưa hiểu cậu tận tình chỉ vẽ. Nhớ một bữa hai thằng chui dưới hầm máy làm việc, đang xì xụp hàn ống nước thì lửa bùng lên. Mấy cái vụ bà hỏa ở dưới tàu ghê gớm lắm, rất đáng sợ. Mình hết hồn luống cuống chưa biết làm gì thì cậu quay người vớ bình bọt chữa lửa mà cậu đã chuẩn bị từ lúc nào, bình tĩnh dọng ngược đầu, bình phun bọt sè sè. Lửa tắt còn cậu nhe răng cười.

Bạn cùng phố lúc nhỏ, bằng tuổi nhau, cùng trại trẻ đi sơ tán từ những năm lên chín, sau lại cùng học lang thang khắp nơi với trường nội trú.
Những ngày này 46 năm trước khi "Sự kiện vịnh Bắc bộ" 5 tháng Tám cũng là lúc hai đứa cùng bè bạn chia ta
y tuổi thơ phố Lý Nam Đế với đá dế ve sầu, với gốc sấu xù xì ghi nhớ, xa Hà Nội tránh đạn bom đi học. Chơi với nhau từ đó tới giờ.

Năm 72 bạn đi lính Hải quân còn mình vào đại học. Những lần được về phép cậu súng sính trong bộ đồ hải quân oai hùng làm bạn bè thèm muốn và thán phục.
Khi chiến tranh kết thúc, bạn về công xưởng Ba Son một thời gian rồi chuyển ngành qua vận tải biển.

Những năm 80 duyên hai đứa lại một lần hội tụ để được làm việc chung với nhau trong ngành đường biển. Rồi cùng bỏ Sài Gòn, về đầu quân cho tỉnh, cả đám rủ nhau đi. Cùng công ty, lại cùng đi biển trên một con tàu của Mekongship. Được làm cùng nhau, chơi với nhau bấy nhiêu năm quả là hiếm, ch
ắc chỉ thời ấy và chỉ tụi mình mới có.

Lúc nhỏ đi học luôn cùng trường nhưng dưới mình một lớp. Tới khi làm việc dưới mớn nước ở tàu lúc nào cậu cũng trên mình một bậc. Trên tàu Cần Thơ, cậu đi sỹ quan máy 3 thì mình thợ máy cho cậu, khi thi lên máy 3 quay về lại đi chung con tàu Sông Hậu thì cậu đi máy 2. Ngoài đời cậu luôn giành cho mình sự tôn trọng và ưu ái. Ngược lại, lâu lâu có những cư xử hơi khó với đời mình vẫn alu hỏi ý kiến cậu.

Ở công ty hay ở dưới tàu hễ có việc gì đụng đến anh em dù việc công hay việc riêng là cậu phùng mang, mọi cách bảo vệ anh em trước đã, lý do hay nguyên nhân sự việc xét sau. Tuy nhiên cậu luôn có lý và uy tín.

Tàu sắp hành trình chẳng ai còn giữ tiền Việt, lại muốn lên bờ nhậu, hỏi chị Hai. Đang hành trình trên biển, hết đồ ăn dự trữ cá nhân, lại thèm trứng gà, rau chua, hỏi chị Hai. Hôm nay về bờ mình sẽ liên hoan sao đây, hỏi chị Hai. Băng nhạc, nhóm nhạc nào mới ra, nghe được, hỏi chị Hai. Cả nhóm đi từ Cần Thơ về Sài Gòn mấy giờ xuất phát, dừng nghỉ ở đâu, ăn cơm chỗ nào chị Hai đã có sẵn chương trình. Thậm chí hết thuốc lá cũng hỏi chị Hai là có ngay gói ba số dù cả đời chẳng bao giờ cậu hút một điếu.

Lại nhớ có một chuyến đi sóng to gió lớn, cậu đầu bếp của tàu yếu sóng nằm bẹp, mấy ngày chỉ có cháo húp đỡ. Một sáng thức dậy nhìn ra cửa táp lô thấy đàn cá heo giỡn đùa lên xuống bên thân tàu, biển đã êm. Mùi đồ ăn thơm nức và tiếng ồn ào từ bếp ăn. Đứng nhìn cậu nấu bếp, thì ra chị Hai vừa hết ca trực, đói mấy ngày nên tự nấu cho mình một tô mỳ đặc biệt ba trứng gà, đặt ngay ngắn trên bàn ăn. Mới quay đi lấy đũa, Cự Hà phó 2 ở tàu từ đâu xuất hiện đã ngồi bên tô mỳ cậu mới nấu, kê cái mỏ như kiểu phun nước miếng vào tô. Thì ra cu Hà làm biếng, biết chị Hai nấu mỳ ngon, núp đâu đó rình sẵn. Tưởng chị Hai sẽ cho thằng bạn cái đá nhưng không, cậu nhường đũa muổng cho nó ăn rồi nhăn mặt lầm bầm cái thằng ấy kinh ghê, muốn ăn nói tao nấu cho ai lại làm thế, không la lối một tiếng. Cu Hà cùng khu, cũng cùng nhóm chơi từ nhỏ, tuổi xem xem hài hước và phá đám một cây.

Luôn chăm lo cho người khác là một niềm vui của bạn. Bạn bè ai đó còn khó khăn, hoặc tự mình hoặc bàn nhau cùng giúp đỡ. Tính bạn nhẹ nhàng, đâu đó, rất thẳng thắn và rất lính nữa, đặc biệt là rất chu đáo trong mọi việc của gia đình, bè bạn ,đồng ngũ, đồng nghiệp xưa và nay.

Nhiều năm nay bạn chăm thăm hỏi gia đình bạn bè đồng lứa đã sớm về với tổ tiên,
tổ chứcnhững cuộc gặp mặt cùng bè bạn cũ, những người cùng phố xưa Hà Nội. Có giúp nhau được gì giúp, không thôi có gặp gỡ, viếng thăm, có nhìn thấy nhau khỏe âu cũng là niềm vui. Hàng năm, hàng trăm cư dân phố Lý Nam Đế Hà Nội xưa hiện sinh sống ở Sài Gòn lại họp mặt một lần. Ôn kỷ niệm cũ, thăm hỏi phụ huynh, hỗ trợ nhau dạy dỗ con cháu nên người. Cái hội "đồng phố" hình như duy nhất trên thế gian này.

Bạn là anh Hai anh em nhà Hồ Bá. Ngày mai 5 tháng Tám là ngày truyền thống Hải quân của bạn và nhiều các bạn của tôi . Là những lời chúc cũ kỹ, luôn lặp lại thôi, là mong cho bạn và các bạn ấy luôn khỏe, đọc bài viết này, cười vui một cái và luôn nhớ về một thời đầy ắp kỷ niệm.

20 nhận xét:

  1. Em chơi với cả hai anh em nhà Hồ Bá, nhưng chỉ thân với Hồ Bá em, nhậu đến cả ngàn lần, thậm chí ngày xưa còn thường đến nhà cũ ở Cư Xá Bắc Hải uống trà với ông cụ Hồ Bá nữa.

    Lâu lắm không gặp, từ ngày ông cụ mất... mới tuần trước điện thoại còn hẹn nhau làm quả rượu cốm...

    Trả lờiXóa
  2. Đọc bài này, chỉ có thể thốt lên một câu,thấm thía quá Bác ơi,

    Trả lờiXóa
  3. Ngay xua Bien chua co song nhu bay gio
    Bay gio song sau lai con hon song truoc
    Chi Cay sau, cay me la khong khac duoc
    Van muon doi mai muot mot mau Xanh.

    Trả lờiXóa
  4. Bạn bè học chung, tách nhau chán rồi lại chập lại lênh đênh biển cùng hoài, đúng là cái duyên hiếm. Những người bạn như vậy thật quý ha Đỗ?

    Trả lờiXóa
  5. -Phú,
    Phú hay, nếu từ hồi còn ở cư xá Bắc Hải là hơi bị thâm niên đấy. bữa nào có giờ hội ngộ nhậu nghe.

    Trả lờiXóa
  6. -Bạn Moon,
    Làm như càng lớn càng hay hoài cổ. Tôi hay nghĩ đến những người bạn và với tụi tôi, câu "giàu vì bạn..." rất thấm thía.

    Trả lờiXóa
  7. -Bác Nhân à,
    Em hiểu ý anh với ý nghĩa cuộc đời. Cám ơn anh với nhiều lời còm bằng thơ, em lại được ưu ái.

    Trả lờiXóa
  8. -Lana,
    Đúng là duyên hiếm thật, bây giờ khó có. Nhóm bạn bè tụi tôi chơi với nhau từ nhỏ còn khá đông. Mỗi khi gặp nhau, nói chuyện xưa vẫn như thời con nít, vui phết.

    Trả lờiXóa
  9. Đăng ảnh hồi đó trông thư sinh,giờ trông oải thấy mợ.Đố ông lấy bi giờ(hổng dám đâu),Ẹ.Phải ko"bạn nhỉ".

    Trả lờiXóa
  10. Ông bạn Gtl không nói xí bạn nhé. Chiện hồi đó phải ảnh hồi đó dẹp trai chớ, còn bây giờ là đẹp... bác, hì hì.

    Trả lờiXóa
  11. -Gtl,
    Tôi vừa vào mạng chôm được hai hình của bạn bổ sung thêm nè.

    Trả lờiXóa
  12. Nhìn hình thấy bạn anh hiền khô. Trên đời này có được những người bạn như thế thật tuyệt.

    Trả lờiXóa
  13. Bác có nhiều người bạn hay thật.

    Trả lờiXóa
  14. Đang châm nhớt vào máy mà tay cầm điếu thuốc là điều tối kỵ trong buồng máy(an toàn cháy nổ) phải ko bạn nhỉ?

    Gtl.

    Trả lờiXóa
  15. Nhớ lại 5/8/64 khi cùng gia đình từ Sầm Sơn về Hà Nội,ngang Đò lèn,qua radio thông báo máy bay Mỹ đang tập kích cầu Hàm rồng,hú vía.
    Còn 5/8/2006 trên tàu Bình minh 01 chạy luồng SG-VTàu tại ngã ba Thiềng liềng 99% bị tàu Trung quốc đâm,né được thoát chết.Đó là 2 kỷ niệm về ngày 5/8 ông Đỗ à.

    Gtl.

    Trả lờiXóa
  16. -HoaLu,
    Anh ấy trông hiền lắm, còn đẹp trai nữa, tất nhiên lúc trẻ. Nhưng cũng dữ dằn một cây với người, với việc cần phải dữ.

    Trả lờiXóa
  17. -VMC,
    Tôi cũng nghĩ như bạn, tôi có nhiều người bạn thật hay.
    Bạn đến với tôi từ đầu, đọc thấy có 4 ông bạn rồi nhé: môt ông đi T.Sa, một bạn phóng viên đã hy sinh, một ông về quê hỏi vợ cho cháu, ông bạn này và còn nữa. Tôi quý họ và có giờ sẽ kể chuyện về họ, để vui thôi.

    Trả lờiXóa
  18. -Gtl,
    Một phát hiện chính xác. Đó là hình tôi 25 năm trước lúc đi chấm dầu cho Hồ Bá Đạt trên tàu CTho. Hồi đó chưa ngặt nghèo như bây giờ và tất cả mọi người 99% đàn ông đều hút thuốc lá trừ Đạt. Tàu tôi còn phát 2 cây thuốc tiêu chuẩn mỗi chuyến. Nghĩ hồi đó kỳ thật.

    Trả lờiXóa
  19. Chúc mừng cựu chiến sỹ hải quân nhân kỷ niệm ngày truyền thống của ngành. Chúc anh luôn vui, khỏe và tiếp tục viết nhiều entry đầy tình người nữa nhé.

    Trả lờiXóa