Thứ Sáu, 2 tháng 7, 2010

Bé Thu.

Cô Hường giúp việc nhà có đứa con gái nhỏ ở dưới quê năm nay học mới hết lớp Hai. Ông xã bỏ nhà theo người khác, nhỏ Thu ở với ngoại, đi học. Mẹ đi làm xa nuôi con, năm về với nó được một hai lần. Con bé hiểu cảnh nhà, thương mẹ, không đòi hỏi mẹ nó điều gì.

Cả nhà đi chơi lâu ngày, nói cô cho con bé lên Sài Gòn nghỉ hè, nhà cửa rộng rinh, mát mẻ, tự do. Hai mẹ con coi nhà, tự lo cơm nước rồi cho nó đi Sở thú, Đầm Sen chơi cho biết với người ta.

Con bé được lên thành phố mừng lắm. Bữa hôm ngoại dẫn lên, gặp mẹ nó mừng ríu, ôm riết lấy mẹ và rên khe khẽ mẹ mẹ...

Mới xuống bếp thấy mẹ ngồi lặt rau nó gạt mẹ qua bên nói mẹ để đó con làm giùm cho. Con bé làm ào ào mau lẹ và gọn ghẽ. Thấy nó thương mẹ hết sức và nhìn điệu bộ, nghe giọng nói của nó cũng thấy nó dễ thương hết sức luôn. Nghĩ bụng con cái người quê, nhà nghèo sao ngoan ngoãn và biết nghĩ sớm.

Bữa hôm điện thoại về hỏi thăm, như biết ý mẹ con nó ríu rít khoe đàn gà tre nở được sáu con, thêm một ổ nữa mới vừa ấp. Mẹ con bé Thu đi chơi vui vẻ được ít ngày rồi thôi vì đi tới đâu, chơi trò gì cũng tiền thôi là tiền, chút một chút một mười ngàn, về tới nhà hết hồn vì đi chơi xài tiền dữ quá. Bữa nay con nhỏ buồn rồi vì thấy nhớ chị Nhí.

Lần trước cô giúp việc về quê ăn tết Chol chnom thmay của người Khme, Nhí đi với mẹ mua sách tập gởi về quê động viên em học. Lần này đi chơi nhiều, học hỏi được nhiều lại có những bạn mới nên không thấy nhớ gì đến em đang ở nhà coi chừng nhà giùm cho Nhí đi chơi.

Bữa nay nghe bà thị xã nói anh nhớ nhắc em mua quà cho con bé, sực nghĩ đi chơi lang thang đã gần cả tháng. Mở máy thấy có tấm hình của bé Thu trước bữa đi, ngồi lưu lại ít chữ.
Mừng vì mọi người luôn nhớ về nhau, và mong sao mọi người xung quanh cứ luôn nghĩ về nhau, luôn biết quan tâm đến nhau, cuộc sống sẽ cho mình nhiều điều tốt đẹp.
***

3 nhận xét:

  1. Anh đang ở nước Mỹ xa xôi
    Vẫn nhớ về miền quê xa lắm
    Nơi đứa trẻ chưa một lần được tắm
    Dưói vòi sen sao dám nghĩ Suối Tiên
    Nơi xa ấy một bao thuốc mắc tiền
    Đủ để đứa trẻ thơ cả đời hết khát
    Vẫn có người dừng chân mua sách
    Cho một tuổi thơ, cho một kiếp người
    Anh có đi khắp bốn phương trời
    Những đứa trẻ thơ quê nhà bao khốn khó
    Vẫn sẽ là nhiều đêm trăn trở:
    Tự do ơi sao chưa tới quê nhà?
    Tự do học hành, tự do đi xa
    Nơi gói thuốc thơm chỉ phân nửa người ta
    Sao mà khó với quê hưong mình thế?
    Anh đi rồi anh lại về anh nhé
    Bởi quê anh vẫn đợi vẫn chờ
    Chẳng phải mong anh bế tượng thần tự do
    Từ nơi xa về miền nhiệt đới
    Chỉ mong anh về với niềm mong đợi
    Một tấm lòng thôi với miệt quê nhà
    Nơi mới nở chiêm chiếp một ổ gà
    Nơi vẫn có trái chua nêm tộ cá
    Nơi vẫn có nước tương vô nộm quả
    Nơi một mái nhà đang mượn ngừơi trông
    Nơi sắp Tết về lại nhớ mùa Đông
    Mưa se lạnh trên Hồ Tây chẳng hề thành giọt
    Nơi tuổi thơ qua đi còn nguyên vị ngọt
    Để dến bây giờ lại thương những tuổi thơ...

    Trả lờiXóa
  2. Bác Nhân ơi, bác đã cho em một bài thơ hay thế. Em đọc và thầm cám ơn anh. Anh tập hợp luôn mấy bài viết vừa rồi của em, chuyến đi chơi xa của em và như là anh hiểu suy nghĩ của em vậy.
    Cám ơn anh nhiều. Anh ghé chơi đây thường đi, và hẹn anh một ngày Hà Nội.

    Trả lờiXóa