Thứ Hai, 5 tháng 7, 2010

Chuyện thuốc lá.

Nghiện thuốc lá hồi năm sinh viên là tại lão Tài "mù". Lúc đó trường đại học sơ tán về Văn Giang Hải Hưng, mấy anh em ở trọ chung một nhà dân, có hai thằng Hà Nội học sinh phổ thông, còn lại là cán bộ đi học. Nhà rộng rãi, sân gạch lớn, bờ tre vi vu và một vườn nhót mênh mang với những những vòm nhót xanh mát rượi, trái nhót chín và chim chóc.

Những buổi tối sau bữa cơm chiều muộn, anh em thường hay pha nước ngồi ngoài sân với cây đèn dầu, trà lá và nói dóc. Lão Tài "mù" cán bộ đi học một bữa nhận nhu yếu phẩm về, quăng ra gói thuốc lá Hoa Hồng nói mấy thanh niên Hà Nội uống trà mà không biết hút thuốc à, thường thế? Lão nói cứ hút đi, anh có tiêu chuẩn phân phối thuốc lá hàng tháng, anh cho hút ké. Lâu lâu lão dúi cho một điếu, phì phèo điếu thuốc, rít thuốc nhả khói tròn, vòng nhỏ xuyên qua vòng lớn, mặt vác lên trời, không giống ai. Lão Tài " mù học không nổi, ra trường sớm, không biết bây giờ lão ở đâu.

Hồi phổ thông học nội trú trường toàn con trai, ra trường ngoài nói chuyện với bạn gái không quen, hai tay cứ thừa thừa thế nào. Tay cầm điếu thuốc lá đâm lại tự nhiên hơn. Thế là thành thói quen rồi nghiện thuốc lúc nào không hay.

Những năm đi làm, hiếm người không hút thuốc. Thuốc lá phân phối theo tiêu chuẩn. Đi đâu làm việc gì, gặp nhau là mời thuốc. Chả thế mà có câu đại khái: Sông Cầu còn lâu mới được, ba số năm vừa nằm vừa ký.

Những năm đi biển, chắc là nghề được xếp loại nặng nhọc nên thuốc lá còn được anh quản trị hào phóng hàng tháng phát hai cây ba số cùng tiêu chuẩn bia lon, đường sữa, tội gì không hút. Mua được cây quẹt Zippo hay Dupont, đốt điếu thuốc cái tay luỳnh khuỳnh, cứ nghĩ ta "soang" lắm. Nhưng phải công nhận tiếng lách cách của cây lò so lá mấy thứ hộp quẹt này nghe nó đã cái lỗ tai.

Biết là hút thuốc lá có hại sức khoẻ của mình và cả người xung quanh, bỏ mãi mấy lần mà không xong. Gần đây hút thuốc thấy phiền, lại tính bỏ. Mỗi lần bỏ, hút lại thấy đã gì đâu.

Bữa ấy đi máy bay đường dài, chui đầu vô phòng hút thuốc lá ở sân bay, hết nửa buổi nhịn, hút xong điếu thuốc trở ra say thuốc thật. Cả chục tên chui vô cái phòng nhỏ mười mấy mét vuông, tây ta đàn ông đàn bà đủ cả nhả khói! Cái mùi hôi ở trong căn phòng ấy thật khủng khiếp.

Một bữa đi chơi đường dài, lúc nghỉ chân mọi người chui vô phòng ăn bánh. Hút thuốc đương nhiên ra ngoài. Có hai bà tây nghiền thuốc, trời mưa ầm ầm chúng cũng đuổi ra ngồi ngoài sân, cách thật xa mọi người mới được hút. Sao mà khổ.

Đúng là ở nước ngoài hút thuốc cứ như ăn trộm, hút xong điếu thuốc, rửa mặt mũi sạch sẽ, nhai thêm miếng kẹo cao su, mấy phút sau mới vô phòng mà người ta vẫn kêu hôi thuốc lá. Thế mới khổ.

Ông anh cọc chèo, dạy học ở bên Mỹ cũng là người hút thuốc lá lâu chưa bỏ được. Anh kể chuyện lúc này ít hút Marlboro, tám chín đồng gói thuốc hao quá. Lâu lâu kiếm thuốc Zet người Việt mang qua, 27 đồng một cây, cho khoẻ. Ôi trời, bên nhà Zet chừng mươi ngàn, năm sáu Mỹ chứ mấy, vậy mà ở đây lâu lâu mới kiếm mua được.

Đi chơi xa cả tháng, trước bữa đi ngồi nhậu hai ông bạn Vũ Anh, Giang còi dúi cho cây Marlboro, nghĩ bớt bớt hút, ba ngày một gói, chắc đủ khỏi mua thêm. Ai nghĩ đâu một mình lại hút dữ. Hết veo. Tiền mua thuốc lá mỗi ngày mất đứt chục "ve", đau hết cả người.

Hết thuốc lá, bữa đi siêu thị với con gái, nhờ nó mua giùm bố gói thuốc, bà bán hàng kiên quyết đòi ID hay hộ chiếu mới bán, bữa ấy không ai mang giấy, thế là chều, mà đâu rẻ đâu, tám mỹ một gói, ù hết cả tai.

Một bữa đang ở Saratoga tiểu bang New York , hai anh em trên khách sạn xuống đường hút thuốc, một ông tây lại gần bắt chuyện. Ông ấy nói tao không hút thuốc, nhưng tao thương chúng mày, tiểu bang này mới ký tăng giá thuốc thêm đồng rưỡi, quá tay. Ông anh than trời, vậy gói Marlboro đến mười mỹ, chắc kỳ này bỏ thật, bà xã ơi.
Tính ra tiền mình, hai triệu đồng mua cây thuốc lá, chơi kiểu này chắc là nhân dân hút thuốc bỏ hết ráo.

Nói chuyện với con gái mai mốt yêu cu nào, thấy nó lỡ hút thuốc kêu bỏ liền đi còn kịp, kẻo mai mốt còn khổ hơn bố nghe con.

6 nhận xét:

  1. "Mỗi lần bỏ, hút lại thấy đã gì đâu". Hihi, đọc câu này thấy hay hay: bác bỗng dưng có cái hạnh phúc mà người khác không có :)

    Đùa chút cho vui vậy chớ trước kia đàn ông hút thuốc nhìn... manly, nhưng giờ người hút thuốc ngày càng bị 'kỳ thị', bác thấy rồi đó. Các nhà hàng máy lạnh, công sở, khách sạn... đều ko được tự do hút thuốc nữa rồi. Nếu thèm, mời bác ra góc riêng. :)

    Trả lờiXóa
  2. bai nay hay do dai ca

    Trả lờiXóa
  3. Bỏ thuốc đi anh.
    Anh bỏ trước rồi em xem xét bắt chước...

    Trả lờiXóa
  4. -Lana,
    Cầm điếu thuốc chỗ đông người bây giờ thấy kỳ kỳ, tự mình cũng thấy thế bạn ạ. Nhất là nhìn thấy một ai đó hơi nhăn mặt(nói nhỏ: chưa cần ai đuổi cũng phải chuồn chuồn ra một góc rồi, có khi ra khỏi phòng luôn).

    Trả lờiXóa
  5. -ND,
    Đoán chừng bạn mình cũng hút thuốc, hè.

    Trả lờiXóa
  6. -Phú ơi.
    Bỏ trước làm gương, rồi mới xem xét...hơi bị xoáy nhỉ. Tôi thấy trong nhóm bạn chơi chung, có một hai người bỏ, một hai người hút là khó bỏ, nhất là hội nhậu.
    Thích từ "nhân dân hút thuốc" của bạn nên lấy xài trước rồi mới xin bản quyền.

    Trả lờiXóa