Thứ Sáu, 17 tháng 9, 2010

Thở than một chút cho đời bớt khổ.

Chen chân trong ồn ào và bụi khói chịu hết nổi rồi ông ơi! Đi làm cả ngày không mệt mà cất công đường đi đường về muốn chớt luôn. Một bữa mới về tới nhà "người ta" giành liền cái võng và làm cho một hơi than thở .

Được tiếp sức một ly trà đá từ tay cô Hường, người ta than tiếp, tưởng đâu bớt khổ: Ui chao, ngoài đường mỗi năm xe mỗi nhiều thêm. Đứng ngã tư a... chờ hết ba lần xanh đỏ mới qua tới bên kia đường, thấy a... cũ mới từ đầu một đến chín, đếm đủ biển số xe các tỉnh, nhúc nhích nơi ngã tư, mắt mũi chùm kín từ trước ra sau. Ây da... làm như người ta ở hết cả ngoài đường làm chi vậy trời!

Động viên người ta: lâu nay tiện nghi cuộc sống thành phố khá lên nhiều đấy chứ. Này nhé, làm về tới nhà có một ly trà đá, máy quạt chạy xà xà, không quá tiết kiệm thì có ngay máy lạnh. Ti vi mấy chục kênh, phim Tây Tàu Hàn quốc yêu thương chảo chưởng các kiểu, phát tối ngày coi mêt xỉu, sướng vậy than chi? Từ lò vi ba trong bếp đến máy giặt bao nhiêu năm vẫn chạy tốt, chuẩn quá còn gì?
Người ta xí... ngay cho một xí thật dài: tiện nghi đó không dành cho "người ta", mấy thứ đó chỉ ô sin ở nhà là sướng.

Nghĩ thấy tiện nghi cuộc sống ở thị thành mỗi năm thêm nhiều mệt mỏi. Những con đường chen chúc xe cộ, khói bụi và tiếng pô xe lẫn tiếng kèn xe các kiểu. Xe hơi xe máy đi lại hiếm có ai chịu nhường nhịn ai. Ai đó ra đường cũng mang khẩu trang che kín mặt, để ý vẫn nhìn thấy vẻ đăm chiêu trong ánh mắt mọi người nơi ngã tư. Du khách lạ lẫm và vui thích giương máy chụp dòng xe máy uốn lượn trên đường, kéo dài mãi. Những hình ảnh đó như là đặc thù của thành phố bây giờ.

Có những con phố trưa nắng chói chang bê tông. Hàng cột đèn dằng dặc, trĩu nặng dây và dây, thay cho những hàng cây xanh mát của xứ sở nhiệt đới. Những con đường thích thì người ta đào lên rồi lại lấp xuống và lập lô cốt để đó chơi ít lâu. Những con đường lai láng như sông sáng đi chiều về, mỗi tháng đôi lần theo con nước cường và những chiều mưa đưa đón. Năm này qua năm khác.

Từ bữa đám nhỏ tựu trường, một đoàn quân bố chở, mẹ chở bung ra đường mỗi sáng mỗi chiều giờ cao điểm, loay hoay với nhau trong ngột ngạt.

Ở Sài Gòn có những con hẻm độc đạo thông được từ đường này sang đường khác. Lúc xưa chỉ cỡ anh hùng ngõ hẻm, chuyên gia leo lề chui hẻm để chở con đi học đúng giờ như cha con nhà ai mới biết tới những con hẻm thông, nay ngành công chánh đã phát hiện và có bảng chỉ đường. Mấy ảnh nghĩ ra cách chống kẹt xe hay thiệt, lúc dồn hết xe cộ vô ngã tư, bí lại chỉ bớt vô hẻm.
Khói bụi, tiếng pô và kèn xe bây giờ đã len vào từng con hẻm nhỏ. Bà con trong ngõ hẻm vốn yên tĩnh bấy nay, bỗng một ngày giật mình với tiếng kèn xe lạ lẫm, và ngoái nhìn người lạ qua lại với ánh mắt buồn tênh.

Ai đó tới chơi hay ở rồi mà xa lâu, về thăm lại Sài Gòn bây giờ thấy nhiều chuyện vui lắm nghe. Người Sài Gòn vốn ít chuyện, rồi cũng quen thôi với tiện nghi cuộc sống khi đổi thay qua năm tháng, chỉ biết ráng lo mần ăn, lo toan cuộc sống gia đình. Người ta nói, ấy là thở than một chút, nghĩ rằng cho đời bớt khổ thôi mà.

15 nhận xét:

  1. Lâu lâu mắc bệnh "than" một chút cho đỡ mệt, nhỉ :))

    Trả lờiXóa
  2. hà hà, nghe 'người ta' than vô tai, dồn dồn thành đống trữ hổng đặng nên lên Blog xả bớt đây đúng không?
    Ta nói bệnh than cũng lây mà. hì hì :))
    Nói vậy thôi, cái vụ đường xá nhà cửa chen chúc là chuyện của toàn dân bác ơi. Bế tắc lắm.

    Trả lờiXóa
  3. -Bạn Hậu,
    Con đường N.V.Trỗi bạn vẫn thường đi, mở đẹp và rộng vậy rồi mà vẫn chật chội, vẫn kẹt mỗi sáng chiều. Chưa nghe bạn than. Chắc dịp nào kẹt xe hoài hoài, để dành than "đước" một lần. Than đước đượm lắm, nướng đồ ăn ngon, bạn nhỉ.

    Trả lờiXóa
  4. -Lana,
    Bạn nói bệnh than lây mà cười. Đúng là lây thật. Tại mình dựa hơi người ta mà nói thêm nên khg biết mình cũng than.
    Hà Nội chắc cũng không thua SG phải không? Chưa nghe nhiều cách bạn đưa hai bạn nhỏ đi học mỗi ngày.

    Trả lờiXóa
  5. Được cái cũng có than, nhưng than xong thì vẫn chấp nhận, và lại hùng hục lao vào làm, cái này gọi là bệnh than tích cực hén Bác

    Trả lờiXóa
  6. comment 1 phát mà nó tự nhân bản ra ba phát luôn, hết hồn bác ơi, thời buổi vô tính, sao tự nhiên comment nó cũng vô tính, he he

    Trả lờiXóa
  7. -Moon,
    Không sao đâu bạn ơi, tui xóa bớt rồi.
    Cái vụ than thở, làm như ở SG than với nhau rồi thôi, chấp nhận lại lao vào lo mần ăn. Đồng ý với bạn. Ở SG là biết xoay trở.

    Trả lờiXóa
  8. Buồn phiền vỡ mộng đường dài
    Ta xin một góc ta ngồi ..bán than
    (thơ chôm và cải biên) :-)

    Trả lờiXóa
  9. -Bạn Mía ơi,
    Than là than vậy thôi, chớ có hẹn hò ăn uống, nhậu nhẹt đâu đó là cũng có mặt đầy đủ đó bạn à.

    Trả lờiXóa
  10. Đừng than nữa,đi nhậu zui liền hà.

    Trả lờiXóa
  11. Bác đúng là có khiếu...than thở.
    Sài gòn đâu có kém gì Quảng ninh.
    Hihi..

    Trả lờiXóa
  12. -AK7,
    Thử thở than một tý xem đời có bớt khổ không í mà.

    Trả lờiXóa
  13. -Củ chuối ơi,
    Quảng Ninh giờ sắp hết than rồi bạn à.

    Trả lờiXóa
  14. ai than cho em than cùng. Than xong rồi thì cùng vượt qua thôi hen.:)

    Trả lờiXóa
  15. -LKBQ,
    Chưa biết bạn BQ cho bé đi học có xa nhà không. Các bé càng lớn học càng xa hơn một chút.
    Than một tí rồi lại ráng thôi mà, hì hì.

    Trả lờiXóa