Thứ Năm, 15 tháng 4, 2010

Mùa hoa Bò cạp vàng.

Có ai đó mới nhắc, kìa tháng Tư mùa hoa Bò cạp vàng nở.
Trên đường đi làm dừng xe một ngã tư, ngước lên chợt thấy một chùm hoa vàng tươi kéo dài đung đưa trong gió, để một thoáng quên đi bụi khói và chộn rộn người xe trên đường phố đông, và để chợt nhớ một thời cây hoa vàng Bò cạp.

Một tháng Tư năm nào cùng về thăm nhà em. Hai đứa dừng chân uống nước mía gần chợ Linh Xuân chợt ngỡ ngàng có cây gì kìa, bên kia đường hoa vàng từng chùm, từng chùm dài điệu đà trên khắp thân cây, điểm những vòm lá xanh non. Hai đứa xuýt xoa sao có cây hoa lạ, đẹp đến thế. Hỏi em em nói mới lần đầu được thấy, và cũng như em, lần đầu. Về tới nhà hỏi chị Hai liền, tội nghiệp em, chị trách nhẹ: đi chung chỉ cho Năm mấy lần đó thôi, bé Năm quên rồi sao? thứ bông đó dưới Châu Đốc quê mình kêu Lan Miên, rồi còn tên gì nữa đó. Mùa này có công chuyện lên xuống Sài Gòn, đi ngang lần nào chị cũng dừng nghỉ chân chỗ đó, cây bông lớn thiệt lớn và cũng đẹp thiệt hiếm.
Vẫn nhớ chỉ có nó đứng một mình vàng rực nổi bật giữa trời nắng tháng Tư xanh ngắt không một gợn mây, ai đó vẫn thường đi về trên quốc lộ 1, khúc đường cong từ dưới dốc nhìn lên sẽ thấy và sẽ nhớ đến cây bông vàng đó một thời.
Vốn yêu thích cỏ cây và không chịu lắm cái tên hoa của chị Hai, thế là tìm thêm được những cái tên khác của nó nào Ô sa ka, là bông Bò cạp nước, là hoa Bò cạp vàng...
Những năm ấy, mỗi lần đến thăm em, dù là mùa tháng Tư hoa nở hay mùa lá xanh, nhìn thấy cây là sắp về tới nhà em, là sắp được gặp em, là mong cây ơi hãy mau ra hoa... Và từ tháng Tư năm ấy mùa hoa Bò cạp vàng như là lời hẹn riêng đang tới.

Tết năm ấy đưa em về thưa mẹ, cây Bò cạp vàng sắp trổ bông mùa thứ ba.
Bữa cơm đầu năm nhà có ba mẹ con, nhẹ nhàng và đơn giản như mọi nhà những năm ấy. Đưa em về rồi, không nghe mẹ nói gì, vẻ không được vui. Tối đến ngồi với mẹ giả lả: thì mẹ chẳng hối con lo mà lấy vợ đi là gì? Gặng mãi mẹ mới hỏi tại sao em lại lấy dao để cắt bánh chưng?
Đi học, thi cử, chọn nghề, đổi nghề, làm ăn... mẹ biết tính con trai luôn tự quyết định cho mình, mẹ chẳng bao giờ tham gia. Nhưng biết là chỉ một chuyện này phải có ý mẹ, rất nhẹ nhàng mẹ nói chỉ một chuyện này mẹ muốn tham gia. Một phần nghe lời mẹ, còn lại một phần muôn đời chỉ là những chuyện không đâu.

Mùa bò cạp vàng năm ấy lại lao vào công việc, lại những chuyến đi xa, bỗng quên đi cây cổ thụ ven đường chợ Linh Xuân và Tháng Tư có mùa hoa vàng Bò cạp nở.


8 nhận xét:

  1. Dạo này Sài Gòn nhiều hoa bò cạp quá, vàng đến nao lòng...

    Trả lờiXóa
  2. kỷ niệm dễ thương mà dịu buồn...

    Trả lờiXóa
  3. -Chừng hơn chục năm nay người ta trồng nhiều cây này, mỗi ngày trên đường đi làm bạn Hậu sẽ gặp rất nhiều, cái cây ở chùa VN cũng đẹp phải không? Bọn tôi phái nam cũng thấy nao nao...
    -Ừa, lúc ấy buồn, nhưng gia đình tôi và gia đình em vẫn chơi với nhau tới bây giờ đấy, Lana ạ.

    Trả lờiXóa
  4. Giữ được vậy, đáng quý Đỗ à. Người nhiều nhưng bạn thật sự thì không dễ kiếm, đúng không?

    Trả lờiXóa
  5. mình ở hải dương gần hà nội muốn mua cây hoa bọ cạp vàng nhưng ko biết mua ở đâu,bạn nào biết ở hà nội có chỉ mình nhé phamquangtruong90@gmail.com hoac dt 0934 834 357

    Trả lờiXóa
  6. Tôi ở SG, xa quá, và chưa biết thứ cây này đã trồng ở ngoài Bắc chưa, ra hoa thế nào. Chứ việc kiếm một cây Bò cạp vàng ở trong này dễ thôi, không mắc. Nhưng cách nào gởi ra.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. K thích người k dám vì tình yêu mà vượt lên

      Xóa
    2. Đồng ý, cũng không thích người này không dám vượt lên lại đổ thừa tại mẹ và "muôn đời chỉ là những chuyện không đâu".

      Xóa