Thứ Tư, 1 tháng 12, 2010

Ngôi nhà của chúng ta.

Viết cho các con.
Được một ngày nghỉ không hò hẹn ai, không độ đám gì là bố Nhí chỉ thích ngồi ở nhà, làm những việc không tên và tỉa cây cắt cỏ, lên sân thượng chơi với mấy con gà tre và đám chim bồ câu. Nghe chúng gáy, chúng gù với nhau và xem chúng ấp trứng, nuôi con.

Sớm nào mẹ Nhí cũng pha hai ly café đá, bố mẹ ngồi cafe sáng ngoài vườn và nói dóc trước giờ đi làm.

Cái vườn cỏ chỉ nhỏ xíu xiu ấy, nhưng tự tay bố Nhí đã xào xáo, trồng cỏ, trồng cây, làm non bộ, nuôi cá kiểng. Thay đổi biết bao nhiêu kiểu vườn, bao nhiêu thứ cây, để luôn mới và đẹp chỉ để cho người ta thuê, người ta hưởng, còn mình mấy năm nay mới là lúc được hưởng thụ nó.

Nhà mình dọn về căn nhà gần hai mươi năm.

Năm ấy bố mẹ ôm Hai mấy tháng tuổi rủ thêm gia đình chú Giang còi, dọn về nhà mới. Nói là mới, thực ra bạn bè đã mua nó trước đó hai năm. Hồi đó giao hết cho bạn bè quản lý tài chính, lúc mình đi biển dài ngày chúng xách tiền đi mua nhà. Tội nghiệp bạn bè, khi ấy về còn bị mắng để vốn buôn bán chớ, mua nhà làm cái giầy.

Nghĩ hồi đó cũng lãng thiệt. Dân đi biển, chưa vợ con. Làm đó, có đó, rồi mất đó, có lúc tay trắng, vài lần là quen, coi vật chất chẳng có cái gì gọi là lớn cả, nên bỏ mặc ngôi nhà bấy nhiêu thời gian chỉ vì cái nhà cứ loằng ngoằng chuyện giấy tờ mãi. Chán, lại đi biển triền miên, mãi đến khi sanh Hai được ít lâu mới tính đến chuyện nhận nhà về.

Những năm đầu tiên ở đây có bao nhiêu kỷ niệm.
Loay hoay nghề nuôi cá kiểng kinh doanh một thời. Một tầng lầu xếp chật giá thể, hồ đẻ cho cá. Nuôi từ con cá nước ngọt cao cấp nhất là loại cá Rồng như Bạch Ngân Long hay Kim Long hồng vỹ mang ở nước ngoài về, cá Dĩa, Ông tiên đến cá con nít chơi như Ba đuôi, Bảy màu. Lúc đó bố Nhí còn có giống cá Hồng kim Chu sa ngoài Hà Nội và nhiều loại cá kiểng khác.

Cùng với chú Giang hai người thay nhau, người đi biển người ở nhà chăm sóc, bận hơn con mọn. Rồi xách cá lên tàu, mang theo buôn bán. Mắc cười, nhớ chuyện một lần lên bờ xách một xô cá Tỳ bà, chú cát tơm Xì phố gác tàu cười chọc quê dân tàu bè tỉnh buôn bán không lo, lo chơi tầm bậy tầm bạ. Chú cát tơm không biết mỗi con Tỳ bà nâu, bây giờ kêu cá lau kiếng khi ấy mua 1$ Sing bán tới 10$ Mỹ. Làm bộ nhà quê ngây ngô, bấm bụng cười.
Không theo mãi được nhưng niềm tự hào nghề cá bố vẫn giữ trong lòng khi cái Tết năm ấy đi chơi Hội hoa xuân, lúc qua gian hàng cá kiểng, chị Hai ngồi trên cổ bố vói tay chỉ chỏ và bập bẹ: Bố ơi cá bố kìa. Bé con tinh thế. Đó là ba con chép Nhật mang về lúc nhỏ từ nước ngoài, bố nuôi trong hồ ngoài trời thật lớn và đẹp. Cá được người ta mua trước Tết, rồi trưng bày trong gian hàng cá kiểng mang tên một nghệ nhân, dù sao cũng vui chứ với thành quả ấy của mình.

Dạo ấy tiếc nhất những chú kiếm Chu sa mắt đỏ kiếm đỏ, chú út nhà Hồ Bá mang cho một cặp giống từ Hà Nội, nhân lên được nhiều quá chừng, thật đẹp. Khi bỏ nghề cá kiểng, mang cho người ta hết. Bây giờ chơi cá lại, tuyệt nhiên không còn thấy giống cá ấy nữa, kể cả nhờ các bạn ngoài Nghi Tàm Quảng Bá cũng chịu. Ngoài đời bây giờ chỉ còn thấy Hồng kim mắt đen, kiếm nửa đen nửa đỏ.

Trong đám bạn cá kiểng hồi đó còn mỗi Dũng "cháo" theo nghề. Đại gia đình nhà bạn làm hết các thủy cung cá biển trong thành phố, lẫy lừng một thời. Phải nói cậu giỏi, chịu làm. Bữa trước coi ti vi đưa tin công ty Thanh Hải của cậu, bây giờ cậu bỏ hết cá biển, chuyên cá Chép hay còn gọi cá Koi Nhật bản, quy mô thật lớn, bảnh tẻng.

Những năm cuối thời bao cấp ấy, lương tháng không đủ cà phê ăn sáng, mẹ Nhí nghỉ việc sở làm ở bệnh viện Từ Dũ, bố Nhí nghỉ phép dài ngày ở bờ. Hai người tự tay sửa chữa làm đẹp căn nhà đã xuống cấp. Bố Nhí thì sửa chữa hệ thống cấp thoát nước, sửa chữa điện hay sơn quết dán giấy tường, rồi trồng cỏ cây xung quanh nhà. Mẹ Nhí giỏi giang tự đọc sách rồi nấu đồ ăn Tây không mấy thua kém ai. Lâu lâu có một vài cặp vợ chồng người Pháp qua Sài Gòn, cậu Bảy dẫn về nhà ở một hai phòng. Ngôi nhà cho thu nhập từ đó.

Thế rồi một bữa tự nhiên ông Nike ghé nhà. Ông Nike thích căn nhà có khuôn vườn nhỏ. Ông ấy đòi ở nhà mình. Rồi mấy đời giám đốc kỹ thuật Nike đều thích ngôi nhà của chúng ta. Thế là bỏ hết cá kiểng, thế là bồng Hai đi. Lúc về ngoại ở lúc đi thuê nhà người ta. Khi có thêm bé Nhí nhà mình vẫn đi thuê nhà ở.
Tuy vất vả một thời nhưng ơn Trời, ơn ông Nike và ơn ngôi nhà yêu mến nay mới có điều kiện cho hai bạn nhỏ học hành.

Và hơn hết trong cuộc sống này, mỗi sự thành công của bố mẹ Nhí không thể thiếu vắng bè bạn, nhất là những người bạn chí cốt trên những con tàu Cần Thơ, Tây Đô, Sông Hậu và chàng trai Singapore A Quây luôn cùng với bố hợp tác và giúp đỡ hết mình trong những năm đi biển sung sức.

Chỉ là một câu chuyện kể với các con, khi chiều về, ông mặt trời đã xế bóng.

Và thế rồi, có một bữa sáng ngồi uống cafe với nhau, ai đã hỏi ai tại sao ở đây lại không là một quán café sân vườn để cho ta cùng ngồi chơi nhỉ.

25 nhận xét:

  1. -Bạn M.S,
    Cho phép mình xài từ Xì phố của bạn nghe. Phái từ đó rồi.

    Trả lờiXóa
  2. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  3. tò mò cảm giác lên sân thượng xem cây, xem gà, ngắm trăng, hút tửu uống khói chẹt Dupont aĐỗ ơi. : *)

    Trả lờiXóa
  4. Quán đẹp quá đi mất,phải nói 2 vợ chồng có óc thẩm mỹ.chỉ nhìn đã muốn tới đó để thư giãn rồi

    Trả lờiXóa
  5. -J.G,
    Vậy là bạn sắp già rồi đó, hi hi...

    Trả lờiXóa
  6. -KL,
    Khen hoài mắc cỡ.
    Chỗ mình lúc trước hay ngồi nhậu ngoài sân bây giờ là cái bụi cây bên phải đó.

    Trả lờiXóa
  7. Bác cứ dùng thoải mái, có sao đâu ... hì hì. Bầy gà chắc quen chỗ mới rồi hả bác? Coi gà ấp chắc thú vị lắm hén,hồi nhỏ em hay rình gà đẻ chứ chưa coi gà ấp bao giờ vì nghe đồn ổ gà luôn có rắn nên rất sợ

    Trả lờiXóa
  8. một ngôi nhà hạnh phúc là khi có tràn ngập tình yêu thương vậy á!

    Trả lờiXóa
  9. -M.S,
    Rình gà đẻ rồi lấy trứng quậy bột đúc bánh bông lan? Lúc nhỏ tụi tôi con trai mà cũng có trò này.

    Trả lờiXóa
  10. -Dã Quỳ,
    "Một ngôi nhà hạnh phúc là khi có tràn ngập tình yêu thương".
    Rất đồng ý và cám ơn bạn.

    Trả lờiXóa
  11. "...Một sáng tinh mơ,café bên dàn khế..."Chúc thành công.

    Trả lờiXóa
  12. :)
    sáng nay " đi khách" ở cf Anh Đỗ, bạn bảo " nhặt đâu ra quán hay thế" :))

    Trả lờiXóa
  13. -->Mía: thực thi nhiệm vụ của c.Moon hả chị Mía
    hihi
    --
    mai được ăn rồi!!!!

    Trả lờiXóa
  14. -Mía,
    Nhỏ này "nhặt" được từ "đi khách" hay thế. Mà tụi tui xài hồi nào giờ chỉ việc dẫn nhau đi nhậu, ke ke...

    Trả lờiXóa
  15. -J.G,
    Lại hoãn rồi.
    TB: Chị M của em mới bị "ác xì".

    Trả lờiXóa
  16. Bác Đỗ ơi, vẫn nhớ tới cái thảm cỏ xanh xanh rồi.

    @Mía & bác Đỗ: ơ, có người sử dụng và có người kết cụm từ sáng tạo của mình kìa, mỗi người trả bản quyền bằng 1 chầu đi nhá.:)

    Trả lờiXóa
  17. Cho em xin địa chỉ quán của bác. Chiều mai em vào SG rồi.

    Trả lờiXóa
  18. -Bạn Moon,
    Mau mạnh giỏi có một chầu đang chờ.

    Trả lờiXóa
  19. -Bạn L2C,
    Mai bạn vào SG ư, liên lạc với đội blogspot SG nhé. Alu của tui là 0903808233, còn địa chỉ quán cà phê là: số 14/4 Lam Sơn, phường 6 q.Bình Thạnh.
    Rất mong được giao lưu với bạn đấy.

    Trả lờiXóa
  20. Bác Đỗ ơi, lần này sếp em giam em khiếp quá nên em chẳng qua quán của bác được.

    Hy vọng đợt tháng 3 em vào sẽ qua chơi quán bác được.

    Cảm ơn bác đã nhiệt tình mời nhé

    Trả lờiXóa
  21. -L2C,
    Không có gì đâu bạn, hẹn một dịp khác đẹp trời.

    Trả lờiXóa
  22. Cá Lau kiếng bạn mang về,bây giờ là đại nạn của các kênh rạch vùng ven rồi đó.Nó to như cá Trê,gớm ghiếc như ác quỷ.

    Trả lờiXóa
  23. -Chào bạn ND ghé chơi,
    Tôi nghe và có đọc cây Mai dương, ốc bươu vàng và cá chùi kiếng phá hại môi trường.
    Nhưng thứ tỳ bà nâu hồi đó mang về khác. Nó vân nâu và giống cây đàn tỳ bà. Nuôi rất lâu cũng không lớn hơn hai ngón tay.
    Không phải thứ cá lau kiếng đen, to, da khô, kêu éc éc mà lâu lâu nhậu sỹ miền Tây kiếm được con nướng nhậu đâu.

    Trả lờiXóa
  24. -ND,
    Tui nghi cái giọng bạn mình đã về bờ, he he...

    Trả lờiXóa