Thứ Hai, 27 tháng 12, 2010

Có ai đi phượt xin theo.

Một thời gian nghe nói tới từ "phượt".
Đó là một từ mới của các bạn trẻ ham xông pha, lúc đầu nghe ngộ ngộ, lạ tai. Rồi tiếp theo là những từ "đi phượt" hay "dân phượt" thì có cảm giác bụi bụi một tí, mạo hiểm, chấp nhận hiểm nguy một tí, đi và đi, khám phá và cảm nhận. Hiểu phượt là phải đi xe máy, hay là những phương tiện giản đơn nhất. Đi tới những nơi thật lạ, thật xa xôi, ăn uống bụi, ngủ túi và khám phá được nhiều điều lí thú, lạ lẫm của thiên nhiên và con người.

Vào dịp này năm rồi, những ngày gần hết năm, có hai lão bạn thân, tuổi hâm hâm học đòi trò chơi trống bỏi, bày đặt rủ nhau đi phượt. Lão KV ở Hà Nội, lâu lâu đi bộ một mình trên cầu Long Biên và làm thơ, còn lão Đỗ ở Sài Gòn, cũng có cơn một mình lâu lâu ngồi đâu cười đó và gởi tin nhắn cho nàng Blogspot. Hai lão hẹn nhau kẻ ra người vô, gặp nhau xứ Huế rồi cùng đi phượt rừng Trường Sơn.

KV nhanh nhẹn và kinh nghiệm, trước một ngày tới cửa rừng liên hệ với một người địa phương nhờ dẫn đường. Bữa sau, sáng ra hai lão quất người hai tô cơm hến cho chắc dạ rồi xách xe máy từ Huế lên đường. Mấy bữa nay coi bộ mệt mỏi nhưng mới tới cửa rừng, anh bạn KV dường như khác hẳn, chuyện suốt và lâu lâu lại thấy cười tủm tỉm một mình. Cái Thanh bạn chung ở Huế biết hai bạn nam đi rừng, ví nỗi nhớ rừng của lão như ông hổ ở bài thơ cùng tên của Thế Lữ.
Bạn tính đường đi, từ Hòa Mỹ thuộc huyện Phong Điền- Thừa Thiên, ba người cắt rừng đi lên phía Đông Trường Sơn dọc bờ phải sông Ô Lâu. Sắp hết mùa mưa nên ít lo lắng về nước lũ và sên vắt.

Phải công nhận rời xa khỏi Hà Nội và Sài Gòn, hai trung tâm đạt chuẩn về kẹt xe, tiếng ồn và khói bụi, thoát lên rừng như là vào một thế giới khác .

Phát đầu qua suối vừa được chụp hình đang cười tí toét bỗng té cái rầm xuống suối, ướt từ chân lên đầu, may mắn các thứ mang theo đều được bọc ni lon kín. Tưởng đâu như trên cạn cứ chọn miếng sỏi thật lớn mà bước cho chắc ăn, không phải vậy đâu, và kinh nghiệm cho thấy mấy chỗ đó lại là nơi nhiều rong rêu và trơn nhất.

Ở bên ngoài là rừng trồng. Quái lạ, sao ở đâu người ta cứ chọn trồng mấy thứ bạch đàn keo vàng keo trắng chi chi ấy, xấu xí và như làm cho cằn cỗi đất. Vô sâu ít nữa là rừng lá thấp rồi tới rừng nguyên sinh, rậm rạp và nhiều tầng.

Bất chợt gặp trên đường đi là một chiếc ghe đi tìm bắt cá Chình, Người đưa đường nói ở đây các loại cá Chình suối, cá Tràu suối giống như cá lóc là những sản vật đặc biệt của rừng núi, không lớn con nhưng săn chắc, ăn rất ngon, ngọt thịt.

Giật mình gặp một cậu bé ở cửa rừng. Chui ra từ bụi rậm với mấy con chim mồi và chú chim chào mào mới bẫy được. Đứng giữa rừng, lâu lâu nghe tiếng chim hót các kiểu, thoảng tiếng người hú gọi nhau. Đó là tiếng hú của những người đi mây và lá nón, hai thứ cây làm nghề thủ công. Người đưa đường nói kiểm lâm chỉ cấm đi gỗ và đi củi thôi, còn nghề kiếm mây và lá nón để cho đời chiếc nón Huế xinh tươi đã làm mềm lòng bao trai tráng đó mấy chú à.

Người đưa đường vui tính, luôn đi trước với cây rạ (rựa) trên tay dọn đường, trò chuyện suốt. Hỏi chớ... hai chú đây được mấy con? Nói đứa hai đứa một, con gái không. Ông ngạc nhiên: Đẻ chi đẻ ít rứa? tui có tới chín người con còn thấy thiếu đó rồi cười vang rừng núi. Chuyện vui, đường xa như gần lại.

Tới một con suối đầu nguồn đổ vào sông Ô Lâu, dừng lại nghỉ ngơi. Ở nơi đây có một bãi đá sỏi nhiều màu sắc và hình dáng rất hấp dẫn cho những ai thích chơi hồ thủy sinh.

Đứng đây đã nhìn thấy vệt trắng nhỏ của con đường 15A một nhánh đường Trường Sơn Đông trục Bắc Nam, cách chừng 500m nhưng độ dốc lớn, Đang sung, bạn tính chinh phục con đường này.
Nghĩ đã thấm mệt, và không chủ quan với lứa tuổi, bàn nhau quyết định tạm dừng cái sự sung sướng này của lão Quềnh lại. Ngộ lỡ lên trển lão lại đòi đi tiếp, hoặc tự nhiên lão dỗi không chịu quay về thì biết làm sao với cái lão to cao lừng lững như phi công này chứ. Cũng may mà lão chịu về.

Người đưa đường nói: Ở đây khi mùa mưa lũ, nước đổ về chạy lên núi không kịp, khi nước rút rồi, lối mòn mất hết, không biết đường về.

Ô Lâu mùa nước trong. Nước của những con suối từ nguồn đổ ra, trong xanh và mát lạnh. Càng lên thượng nguồn nước càng trong xanh, lòng suối đầy cát sỏi và nhiều đàn cá cua nho nhỏ.

Giáng trần, thả mình trong dòng suối mát rượi, thế gian như chỉ có mình ta với tiếng rừng. Uống miếng nước suối nguồn tinh khôi ngot lịm, nạp thêm sức mạnh đường về.

Chiều về, bà thị xã người dẫn đường ở nhà đã dọn sẵn một bữa cơm cửa rừng có gà vườn và cá trầu suối của sông Ô Lâu. Chỉ đúng một xị rượu mang theo. Một bữa cơm ngon nhớ đời.

Lớn tuổi còn ham chơi có thể phượt ngắn được. Có bạn cùng cạ thì lâu lâu làm chuyến phượt khỏe người, hít thở bầu trời, mở mang đầu óc, sảng khoái tinh thần. Cùng mấy ông bạn thân ham vui KV, Gtl còn hứa với lòng dứt khoát phải làm một phát xe máy xuyên Việt, rẽ ngang đường xương cá tùy hứng nơi nào thích của hai con đường dọc đất nước cong hình chữ S mến yêu.

Đúng là đi chơi kiểu "phượt" sẽ tìm hiểu và học hỏi được nhiều điều lắm. Và phải cám ơn các bạn trẻ đã bổ sung cho từ điển du lịch từ "phượt". Nghe sao mà hay, mà đã cái lỗ tai và hấp dẫn thế.

26 nhận xét:

  1. A, câu chuyện này hôm nay được kể cặn kể, hay ho quá sức luôn Anh Đỗ ơi.
    Cái vụ ngược từ đầu nguồn lên thượng nguồn là đây hở Bác?
    Nhưng hổng thích từ phượt chút nào, hông hợp với dáng em, kha kha kha.
    Thích dùng từ "đi", đơn giản thôi mà quyết liệt, hoặc dài hơn chút nữa là "đi đây đó".

    Trả lờiXóa
  2. thiệt tình, vẫn không hiểu chữ "phượt" này ở đâu ra. Nghe vẫn cứ lùng bùng sao đó (chắc tại mình cổ lỗ, lạc hậu mất rồi).

    Nhưng thật tình nghe kể chuyện lội suốt, băng rừng mà nhớ rừng thật đó nha. Nhớ hồi nhỏ hay theo mấy cậu vào rừng đặt bẫy, săn thú nè. Mém có lần bị lạc luôn tuốt luốt qua Đắc Lắc luôn :) :) Mà hồi bé sao "gan cùng mình", bé tẹo mà cứ đòi đi rừng mà lại háo hức lắm cơ.

    Kể chiện đi đây đó tiếp đi bác Đỗ ơi!

    Trả lờiXóa
  3. -Moon,
    Đúng rồi đó. Thấy sông Ô Lâu mùa nước trong thật đẹp.
    Biết là bạn thích "đi đây đó" nhưng đi chơi kiểng chứ không phượt được đâu, hư hết dáng em, he he...
    Thực ra đi phượtlà của đám trẻ mười mí hai mí thôi, nên mới đùa là già còn bày đặt chơi trống bỏi.

    Trả lờiXóa
  4. -Dã Quỳ,
    Lúc đầu nghe từ phượt tui cũng thấy lạ tai, sau rồi cảm nhận cái từ ấy thấy hay phết.
    Bạn mình cũng được theo đi đặt bẫy, săn thú nữa sao. Con gái nữa, đúng là gan cùng mình. Bây giờ nhớ lại hẳn là còn thích thú.

    Trả lờiXóa
  5. Lana cũng khoái đi, đọc cái tựa là muốn nói 'cho xin theo với' rồi :)

    Trả lờiXóa
  6. -Lana,
    Vùng Tây Bắc ngoài ấy nhiều điểm đi hay lắm đó, để dành mùa Hè.
    Hà Nội mấy bữa nay lạnh lắm phải không? Gởi cho chút nắng nè.

    Trả lờiXóa
  7. Nghe kể,lại muốn quay lại những năm 93,94 quá.Sướng nhất là sáng sớm ra khỏi cửa rừng,không khí ở đó tinh khôi và mát rượi mà không nơi nào có được.Bây giờ có muốn đi mà ngại quá vì rủ ôg nào cũng lắc đầu quầy quâỵ.

    Trả lờiXóa
  8. tưởng bác tuyển người, đăng ký 1 chân :))
    Mía cũng thích..trượt, với MÍa, đơn giản là ..đi bụi, hợp với dáng em, hơ hơ hơ

    Trả lờiXóa
  9. Hai anh con trai nhà em cứ rảnh là đi "phượt",hồi đầu em cũng ghét lắm dặn:Trước mặt mẹ đừng dùng từ "phượt" nghe gai lắm.Chúng nó cười chê mẹ cổ,chúng nó nói đi vậy rẻ mà khám phá ra nhiều điều kì thú.Cậu lớn hồi học ở Pháp đeo ba lô đi được 8 nước,nó nói đi "chính qui"thì chết mà chẳng khám phá được gì.Về nước anh em nó lại đi các nước lân cận rồi các nơi trong nước.Nó đi các tỉnh đông Bắc,Tây Bắc mất 15 ngày,nó nói sẽ kiếm cho mẹ một cô dâu dân tộc phía bắc.Vừa lo vừa tức mà chẳng làm gì được chúng nó,bây giờ thì chắc thông cảm cho các cháu vì có chú già còn ham vui nữa là trẻ con.Chúng nó mà biết vậy có lẽ ghé chú Ng cảm ơn đấy.

    Trả lờiXóa
  10. -AK7,
    Đi quen chân, ở nhà riết cũng quen.
    Mấy người thường loanh quanh thành phố, ở nhà, cơ quan, về nhà, hết chuyện. Sẽ làm cho người ta ếch. Bạn cứ nhìn đám bạn mình thì thấy. Kể cả những ông ít ngao du, la cà nhậu nhẹt, nói chuyện mà thấy các vị ấy ngơ ngác làm sao.

    Trả lờiXóa
  11. -Mía,
    Thế nào cũng có dịp đó. Khi đó tui rủ đi phượt là không có từ chối à nghe. Nhớ là bữa trước các bạn đi miền Tây bằng xe máy phải không?

    Trả lờiXóa
  12. -KL,
    Bạn là giáo viên ngại nghe từ lạ. Hai bạn đó nói mẹ cổ là đúng rồi. Và các bạn kiếm giùm một từ nào thay cho từ đó thử.
    Hai bạn ấy ham đi giống tui, hạp cạ. Tiêu chuẩn phấn đấu mỗi năm phải 3,4 chuyến đi chơi xa, ít nhất một chuyến nước ngoài. Tiếc là nghỉ phép hàng năm được ít quá.

    Trả lờiXóa
  13. Bác Đỗ: đã nói DQ là "thằng" con gái mà. Hồi nhỏ mê đi rừng theo mấy cậu lắm, tại được ăn chim nướng ngay tại chỗ nè, còn được hái phong lan mang về nữa. Chỉ sợ mỗi mùa nước lũ thôi. Để rảnh sẽ kể chiện đi rừng của ngày xưa nha.

    Trả lờiXóa
  14. Hờ hờ, có người nói mình đi kiểng, nhưng mà biết có người rất là mong ước được ngồi mô tô đi dọc dài nhiều con đường trên cái chử S như mình, ha ha ha, có người muốn hoài mà không được kìa :)
    Chọc Anh Đỗ xong lại xách dẹp chạy, hông thôi bị ảnh nổi giận la một trận rồi cấm vận là tiêu, he he he

    Trả lờiXóa
  15. Hì hì!Cái chính là bây giờ ko còn ai đi săn như trước nữa ĐN ơi.Súng ống giải tán hết trơn,bọn nó chuyển sang đi câu cá hết rùi.Quên Triều "Cái" gửi cho bạn bè it trà Thái,tớ chuyển hết qua cậu để mỗi khi các bạn ghé quán.Khi nào đi làm về chịu khó ghé qua tớ lấy.

    Trả lờiXóa
  16. -Dã Quỳ,
    Có phải rừng núi Đà Lạt không bạn? Đà Lạt còn nhiều nơi, nhiều chuyện bọn mình chưa biết hết. Bữa nào có giờ kể chuyện rừng xưa nhé.

    Trả lờiXóa
  17. -Bạn Moon,
    Đã là kiểng thì đi mô tô cũng là kiểng, được ngồi sau và lo hậu cần.
    Và hay nhất là làm đẹp đội hình đó.

    Trả lờiXóa
  18. -AK7,
    Sớm nay tui và D.Đảo đã nhẩm trà của Triều Cái. Cám ơn bạn mình nhiều.

    Trả lờiXóa
  19. @ĐN:Sax!Nhầm rùi pa,đã đưa tới đâu mà cảm ơn.Rảnh ghé nhà tớ lấy.

    Trả lờiXóa
  20. Vậy là trà ai gởi nữa bạn ơi. Để biết mà cám ơn cho trúng đây.

    Trả lờiXóa
  21. Chèn ơi, em tưởng có mình ên em đi thôi chứ ai dè ai cũng đi hết vậy ta! Em mới trở về sau mười ngày ở vùng không điện, không nước sạch, điện thoại thì cà dzựt... thiệt là kinh dzị nhưng hay như chuyến đi của bác vậy

    Trả lờiXóa
  22. nghe kể mà ham quá, ghiền quá, chồn chân quá. Em mà đi thế này, em đi hoài được hoài. Ngưỡng mộ bác quá

    Trả lờiXóa
  23. -M.S,
    Bạn vắng bóng ít bữa, vậy là đi chơi xa về?
    Kể chiện nghe đi.

    Trả lờiXóa
  24. -Phú,
    Bạn cũng có một chuyến đi cuối năm gia đình thật vui.
    Có sức tranh thủ đi. Có biết bao nhiêu vùng miền đầy hấp dẫn bạn nhỉ.

    Trả lờiXóa
  25. Chào Anh Đỗ. Tới quán gặp hụt, hóa ra chủ quán mắc đi phượt kekekek.

    Trả lờiXóa
  26. -Chào anh BaChai ghé nhà em.
    Em sẽ post xong bản nhạc của anh trước đã.
    Sẽ tâm sự tiếp, anh nhé.

    Trả lờiXóa