Chủ Nhật, 21 tháng 3, 2010

Tản mạn ngày 8 tháng Ba.


Chủ nhật được nghỉ tranh thủ nịnh đầm ở nhà nhân ngày phụ nữ. Có cặp vé coi phim rạp Thăng Long nè, dành cô Hường giúp việc có bạn nào rủ đi coi, còn mẹ con có thích gì bố chiều đây, bữa nay cho mẹ toàn quyền. Thấy bà thị xã cười toe: Năm nay do tình hình rất chi là tình hình, mẹ con chỉ nhu cầu một chầu ăn sáng đặc biệt, địa điểm và đồ ăn hoàn toàn do bên A lựa chọn, bên B có trách nhiệm đưa đón đi về, thanh toán toàn bộ chi phí kể cả phát sinh kem ly trà đá, sau đó đi nhà sách cho con và mẹ mua thiệp mừng cô giáo. Và để coi cọp nữa, con bé thêm vào. Ok, quá nhẹ nhàng lại ý nghĩa.

Ở cái nhà sách bữa nay chỉ thấy quạt máy chạy ù ù. Hỏi mấy cô nhân viên áo dài tha thướt mà lưng áo thẫm mồ hôi, mấy cô nói sếp chưa cho mở máy lạnh. Nghĩ bụng chắc tại vụ điên nặng điện tháng Ba tăng giá đây. Kinh doanh mai mốt có ảnh hưởng không biết chớ chắc chắn bữa nay thượng đế đã đưa cái tên nhà sách Văn Lang khỏi bộ nhớ, đổi lại nhà sách mời khéo được mấy nhỏ ham học ham đọc ngày nào cũng vô ké máy lạnh và coi cọp, kiếm chỗ khác chơi. Quả nhiên chừng 15 phút Nhí "ròm" khều khều về thôi bố ơi, nực quá chịu không nổi. Mọi khi hối về nó dợm đứng lên ngồi xuống đã mất bấy nhiêu thời gian.

Hoa cỏ Sài Gòn năm nay sao mắc lạ, lại hiếm nữa. Sáng ra đặt lẵng hoa để bàn cho mấy chị em cơ quan coi được được cũng xem xem thùng ken. Lúc người ta giao hoa, thằng hàng xóm đểu ở cơ quan khác đi chung cổng, dứt khoát nhận lẵng hoa là của nó, xớp luôn mang vô văn phòng nhà nó, phải giở võ mới đòi lại được chủ quyền. Ra là mới giữa buổi sáng các cửa hàng hoa quận Bảy đã hết hàng.

Lại nhớ năm trước ngày này có ba ông rủ nhau đi nịnh các bà thị xã. Một cặp ở Ba lan về, cặp ở Hà Nội và vợ chồng tôi ở Sài Gòn hẹn nhau đi ăn hàng. Ngày lễ, cẩn thận đã đặt bàn quán lẩu nấm ở trung tâm. Qua giờ hẹn lâu mà không thấy ai, một hồi mọi người alu báo không thể ra khỏi nhà vì mưa và nước ngập mênh mông, giao thông tê liệt. Các bạn tôi đang ở cái chung cư cao cấp của thành phố hòn ngọc viễn đông một thời, vậy mà chỉ một cơn mưa hiếm hoi giữa mùa khô cộng với triều cường, Sài Gòn chưa bao giờ ngập như thế, làm mất một ngày lấy điểm, năm có lần. Bữa đó nhõn mình nịnh được vợ con. Cũng bữa ấy bà thị xã ngồi nhẩn nha với món lẩu nấm rồi nói để mai mốt em mần cho các anh nhậu. Lâu lâu có độ ở nhà lại lẩu nấm gà hôn? và rất "phái chí" nếu được phục vụ nhậu tại gia.

Sáng nay 8 Tháng Ba, đọc mấy lời nịnh đầm của đàn anh K4 và nhìn nụ cười của ổng trên trang báo Thanh niên, lúc nhận ly cafe đá buổi sáng từ bà thị xã mình học tập kiểu cách "vô lăng" cười thật tươi và phát biểu rất bài bản: Em là một bà xã tuyệt vời, cô ấy nhìn mình tròn xoe mắt.
Nghĩ mình không có duyên nịnh đầm nhưng không biết mọi khi cái mặt mình nhìn có xạo không ta.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét