Thứ Sáu, 20 tháng 3, 2015

Cây cỏ với người ta.

Yêu thương cuộc sống này, yêu đất trời và cây cỏ, lòng ta sẽ xót xa bao nhiêu khi nhìn hình ảnh những cây xanh khỏe mạnh, nhiều năm tuổi đang xanh mát trên đường phố bỗng gục ngã dưới lưỡi cưa máy không thương tiếc của những người làm công việc môi trường ở Hà Nội.
Quan chức người rằng chặt cây không cần phải hỏi dân, người rằng nhân dân đã đồng thuận, người rằng không phải chi ngân sách hay không kiếm chác gì trong việc chặt phá hàng loạt cây xanh, người rằng là chủ trương đúng đắn của thành phố... Thật đúng là, ông bà mình nói "miệng quan trôn trẻ".

Người ta không nghĩ rằng mỗi gốc cây sống là một tài sản không có giá, tài sản phải trả giá bằng thời gian. Cây phải vững trãi với nắng mưa bão tố, phải mất vài chục năm có khi phải hết cả một đời người mới có được. Bao nhiêu năm ấy, đặt một lưỡi cưa xuống là kết thúc, thời gian không thể sửa chữa được và muốn nói gì thì nói, đã bất tín và sẽ không có một lý do chính đáng nào cho việc hạ gục những cây cối xanh tươi, mỗi ngày mỗi mang cho người dân thị thành bóng mát yêu thương và bầu khí thở. 
Những chuyện thủy điện tràn lan làm cạn kiệt sức sống của các dòng chảy, chuyện lấp sông Đồng Nai làm dự án cảnh quan cao ốc ở Biên Hòa, chuyện chặt bỏ những cây xanh ở Hà Nội... Ôi nghĩ như chuyện trên trời mà là chuyện thiệt, ai kêu mặc ai người ta cứ làm, họ nhắm mắt mà làm những chuyện ngược đời.
Cây trên rừng lâm tặc đã đốn cho trọc trắng núi đồi, bây giờ là phố tặc đốn cây xanh trong phố. Những kẻ phá hoại sự sống của thiên nhiên và môi trường sống của con người, có khác gì nhau, có chăng một kẻ chặt trộm và kẻ chặt cây giữa ban ngày. Cây cỏ tụi nó lớn lên mỗi ngày như con người ta, nó biết yêu thương con người nên cho trái cho hoa nhưng cũng biết khóc than và oán giận. Người ta sẽ phải trả giá cho mỗi việc làm phá hại môi trường sống của mình.

Từng yêu lắm một Hà Nội cùng Tuổi thơ cây và góc phố và nỗi Nhớ hàng sấu đôi, nên chia sẻ với cỏ cây và người Hà Nội. Thật mừng vui vì người Hà Nội đã lên tiếng, mọi người cùng nhau ở trên mạng xã hội và cả biểu ngữ xuống đường, mừng vì người ta đã lúng túng không thể trả lời, tạm dừng tay dù là miễn cưỡng và mảng xanh thành phố đã mất mát ít nhiều.

Nhớ một ngày mùa Hè ra Hà Nội năm rồi, ngồi dưới bóng mát hàng cây Sấu đường Trần Phú, dóc chơi chuyện đời với thằng Đô bán trà mạn ở đầu phố. Nó bảo lúc nhỏ em học dốt, làm việc gì cũng chẳng nên thân nên hay bị mẹ mắng là thằng ăn hại. Em biết mình dở mình dốt nên lớn lên cũng chẳng dám làm gì nhớn, bán trà mạn kiếm cơm. Cũng may em không phá hại nên ăn hại cũng chỉ làng nhàng hại ngày mấy bát cơm. Em mà phá hại á, chắc cả nhà em đói, vợ con em có mà ra đê, hê hê... Thế nên thà em làm thằng ăn hại còn hơn làm thằng phá hại, anh nhở.

Hàng cây Xà cừ khu Phú Mỹ Hưng Q7 chăm chút, tỉa cành mỗi mùa mưa, 20 năm thành lập mới được nhiêu đây.





Coi cây cỏ nhà người ta thấy mà ham.
Boston.

Mỗi cây đường phố được giữ gìn bằng khung kim loại màu chắc chắn và chuyên nghiệp, mới thấy người ta thương cây (Tokyo).
Vườn thông già kiểu bonsai ở Tokyo.

8 nhận xét:

  1. Nhói lòng khi thấy họ mỗi ngày lại cắt đi một "khúc phổi xanh" của chính họ và mọi ng` dân đó bác ơi!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thật tình cũng chẳng biết đầu óc mấy người ấy họ nghĩ gì làm gì và sẽ còn làm gì nữa.

      Xóa
    2. nếu họ biết nghĩ thì họ đâu có dám chặt mấy lá phổi của chính họ và mọi ng` như vậy bác ơi! hic ....:( :(

      Xóa
    3. Hà Nội chặt cây, Biên Hòa lấp sông, Bà Nà mang bán, rừng cấm xây biệt thự... và sẽ còn những gì gì nữa không biết đây.

      Xóa
    4. Còn vụ cho dân "lạ" đến xây dựng cả nguyên thành phố ngay trong lòng đất mẹ, để ngay chính những dân Trung Quốc đó hà hiếp dân mình nữa kìa bác ....

      hic ..hic ...

      Xóa
    5. Chuyện ấy bao nhiêu là lo ngại, hết rừng đến ven biển, những vị trí chết người cho chúng thuê đất mấy chục năm, không hiểu nổi họ nữa.

      Xóa
  2. Thuong den xot xa long khi nhung cay xanh cua Ha Noi bi triet ha

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Không hiểu mấy người ta nghĩ gì khi triệt hạ cây xanh Hà Nội như vừa rồi. Người Hà Nội giận dữ, người đã xa Hà Nội thấy xót xa lòng.

      Xóa