Thứ Sáu, 27 tháng 5, 2011

8. Những chuyện vui vui ở tàu.


Tàu và sóng biển.
(Ảnh: LộcHB-ngang T.Sa-5 '11)
Hoàng Hà là thuyền phó hai ở trên tàu, trước khi xuống Ninh Kiều đã đi qua nhiều con tàu, cũng sói biển nhưng chỉ nhận là sói nhỏ được rồi vì từng vượt kênh đào Suez, từng vào Địa Trung Hải.
Hà làm việc ngon lành, chịu sóng gió tốt, tay cứng rượu bia. Chinh chiến đông tây nam bắc, đi tới đâu luôn mang về sự kính nể vì trên cơ người ta và thêm vào nhiều bè bạn nhậu. Nhậu tới nước quan chức hàng tỉnh miền Tây "từn thương mến thương" dụ về quê, đưa vợ con về đây, cấp nhà cho ở. Anh em bạn bè thương cái nết nhậu lì đòn kêu thân thiết bằng cái tên "Hoàng tử bia".

Trên tàu, Hoàng tử bia chơi thân với Hai Thành máy hai và Sáu Bảnh. Ba đứa là bạn chơi với nhau từ thuở nhỏ, tuổi tác xem xem. Lúc nhỏ nhà ở cùng phố, cùng nghịch ngợm lớn lên, khi thằng lớp một đứa lớp hai cùng giã từ tuổi thơ Hà Nội, vô trường nội trú lang thang khắp nơi núi rừng đến hết thời bom đạn mới quay về phố cũ.
Sáu Bảnh lúc này đi máy ba trên tàu. Sáu về công ty vận tải và thuê tàu biển sau Hà và Thành. Khi công ty biển dưới miền Tây ra đời, hạp nhau cái nết ham đi đây đó, ưa khám phá vùng đất mới, cả ba rủ nhau về miền Tây đầu quân cho tỉnh. Đã chung công ty lại đi chung trên một con tàu, tuy ở hai bộ phận khác nhau, người trên boong đi ca gió mát thênh thang nhìn trời cao biển rộng, kẻ làm việc dưới mớn nước nóng nực ghê người, nhưng nhóm ba người gắn bó, ăn nhậu chung, mần ăn chung, đi về có nhau.

Ninh Kiều đang nằm ở Hồng Kông, con tàu neo đậu tuốt ở ngoài xa trong vịnh, các ghe nhỏ, kiểu ghe bầu lần lượt cặp hai bên mạn tàu để làm hàng, từng lô tôm đông lạnh, bao bì nâng niu cẩn thận. Đứng trên tàu nhìn vào thành phố xa tít tắp, Hồng Kông như một bờ cảng đầy hàng được xếp với nhau dọc ngang bởi những container đủ mọi kích cỡ, nằm giữa lớp núi xanh xa mờ, biển xanh êm đềm và trên đầu là một bầu trời bao la cũng xanh ngăn ngắt. Buổi tối nhìn thành phố lại khác, một góc trời rực sáng sang trọng bởi ánh đèn lung linh của những tòa cao ốc. Mỗi lần đi bờ chạy ca nô từ tàu vào phải mất cả tiếng. Những nhóm nhỏ chơi chung thường sắp xếp trực cùng ngày, nghỉ cùng ngày để đi bờ cùng nhau.

Ở cái xứ Hồng Kông xô bồ xô bộn những người với người. Trên bến dưới thuyền hay ngoài phố, đủ mọi thành phần từ khắp mọi nơi trên thế gian, bán mua tấp nập đủ mọi thứ hàng hóa, và trên đường thấy nhiều sắc phục, cảnh sát, quan thuế... Hàng hóa mang lên bờ không được nhưng mua thứ gì trên phố mang về bao nhiêu cũng được, không ai hỏi tới. Giá cả trên trời dưới đất kiểu gì cũng có, mua một hai chiếc áo đẹp ở Hồng Kông, siêng một chút đi xe điện ngầm sang Cửu lùng, cũng giá đó mua được cả lố. Riêng với tàu bè, luôn có người thường trực ngày đêm, mỗi ngày có nhân viên Hải quan gác từ khi tàu buông neo đến lúc tàu rời cảng.
Bữa ấy là hai người quan thuế Hồng Kông gác tàu Ninh Kiều từ sớm. Buổi sáng ngồi nói dóc ngay cầu thang lên xuống, hồi nắng lên nực nội, các chú chàng phải chun vô câu lạc bộ của tàu, ở phòng này khi nào cũng mát rượi máy lạnh.

Thủy thủ trực ca tới giữa buổi cũng đã làm hết phần việc bảo quản trong ngày, cả đám ngồi câu lạc bộ coi ti vi, đứa ngồi nói dóc, chán rồi rủ nhau đánh bài. Khác với thủy thủ miền Bắc thường đánh bài ù tám lá hay đánh phỏm chín lá, "binh sập xám" là một món bài thủy thủ miền Nam thích chơi. Đó là một kiểu chơi bài tây bốn người, mỗi bài mười ba lá chia thành ba chi, trên giữa dưới chi nào đụng chi đó. Nguồn gốc kiểu bài này xuất xứ của người Hoa, rất hợp lí, khoa học, bài gài nhau qua lại nên người ta hay nói sập xám chướng là vậy, ai đã biết chơi dễ thích thú dễ ghiền.

Không đủ tay, Hoàng tử bia và Sáu Bảnh hai người hai tay bốn tụ bài binh chơi, cặp bài này chuyển qua cặp khác. Vô câu lạc bộ được một hồi, nhìn hai thủy thủ Việt đánh bài thấy ngứa mắt, hai chàng quan thuế nhảy vô cầm bài đòi chơi tay tư. Dân có nghề, chỉ cần giao hẹn với nhau mấy câu là thống nhất luật chơi của Hồng Kông với Chợ Lớn.
Đánh bài chay, hai chàng quan thuế thắng không, xí xố nói cười vui đáo để, thỉnh thoảng binh sớm úp bài sớm, lắc đầu, cười chê hai thằng thủy thủ  binh dở, xòe bài đọc báo.
Chơi bài chay mãi cũng chán, một hồi ngứa nghề thế nào, các chàng dụ nhau đánh bài ăn tiền. Hoàng tử bia cười hơ hơ...
- Hiện kim, hiện kim. Không xiền đánh chơi, có xiền là ghiền chết mịa luôn.
Hai Thành cùng đang đứng đó, nổi hứng nhào vô:
- Sáu Bành, chơi hai thằng đó cho tao, mấy vụ lẻ tẻ này không ngán, chừng nào thấy mêt đổi tay.
Thành bàn bạc một hồi, xuất tiền cho chơi rồi chỉ đạo hai bạn hẩu:
- Đậu chến bây nhiêu thôi nghe, bứt chến nghỉ, đừng có ráng.

Lúc đầu đánh một bàn mười đô Hồng Kông, hai thằng quỷ quan thuế đang ở dây hên, ăn hoài, cười vui quá chừng chừng, xí xố văng miểng tùm lum. Có lúc hứng chí chúng còn ca vang các bài ca con cá, mầu dầu xua mầu dầu xìn... chi chi đó nghe mắc cười. Trò bài bạc, kẻ thua thì ham gỡ, người ăn bài đang dây hên thì muốn ăn dày, một hồi thấy ăn hoài, hai chàng quan thuế dụ đánh lớn dần lên. 
- Mịa bà, đánh nhỏ làm tao khát nước nãy giờ.- Hoàng tử bia lại hơ hơ cười. Vậy là chơi lớn.
Chơi tới gần trưa thì dây hên chuyển dần sang hai chàng thủy thủ, xấp tiền trước tụ hai người cứ dày lên dần. Hoàng tử bia lâu lâu lấy ngón tay trỏ cắm xuống bàn đo độ dày xấp tiền rồi lại hơ hơ cười. Hai chàng quan thuế bực bội lắm mà không làm sao được.
Hai Thành đứng ngoài liên tục động viên đồng bọn, thấy hai bạn thắng đều khoái chí cười tít hết cả mắt. Nhơn voi, Hùng vê tê đê cùng mấy anh em trực tàu đứng coi, gặp cây bài đối phương "úp mặt vào tường, sập hầm nhân đôi" sướng chí vỗ đùi đen đét làm hai chàng quan thuế cà cuống lại quê bài, đường lớn không binh lại binh ẩu đường nhỏ, càng cuống lại càng thua.

Tới bữa Thành đi nấu hai tô mì đặc biệt trứng gà bồi dưỡng sức dân. Vốn tính chị hai, thương hai chú cát tôm, anh hỏi có muốn ăn mì tao nấu. Đánh bài mau đói, lại đang say đòn, hai chú mừng quá, hết dét sơ a ra phát rồi lại xia xia. Chị Hai có dịp trổ tài nấu mì, gì chứ mì ăn liền thì tay nghề của bạn mình khỏi chê. Mang mì tới tận bàn, cậu cười:
- Để tao o bế vỗ về, còn hai thằng bay giỏi móc hết túi tụi nó coi.

Hai chú chàng đánh bài thua bắt đầu gắt nhau um xùm, có lúc cãi nhau rồi tới tỉu nà ma nghe càng mắc cười nữa. Người Hồng Kông nói tiếng Quảng Đông, ngôn ngữ bài sập xám cũng là tiếng Quảng, kiểu như sám cô, dách phé, cố lủ... Đi đây đi đó ít nhiều, có một tý tiếng Quảng, thêm một tý Quan thoại nên nghe hai chàng chuyện trò với nhau có thể đoán lõm bõm được bài, dân chơi sập xám tinh ý và cảm giác. Hoàng tử bia và Sáu Bảnh có kiểu nhắc bài nhẹ nhàng tế nhị nhưng rất cáo, hai tay cùng cạ dễ hiểu nhau. Thấy gãi tai là biết bên ấy dương đôi chi đầu, gãi chân bằng hai ngón tay là thủ  hai đôi chi dưới hay hai ngón chữ V lướt nhẹ trên bàn là bài bên đây tốt, an tâm. Có lúc lầm bầm hát chế hoặc đọc thơ, đại khái kiểu "Hoàng ơi thôi chết tao rồi, át thì không có bốn đôi không hà" rồi gãi tai. Ngồi sòng, bài tốt, binh nhanh, úp bài rồi ngồi rung đùi chế bài hát với làm thơ, vui thế.
Quá chiều tới giờ đổi ca trực, hai chàng quan thuế đang thua nặng, say đòn muốn gỡ nên chưa muốn về, nói đồng nghiệp về nghỉ luôn đi, bữa nay để đây trực giùm cho, rồi lại xà vào sòng bài. 
Cuộc chơi nào rồi cũng đến lúc tàn, tới lần thay ca thứ hai thì trời đã tối, hai chàng cũng phải ra về, gỡ gạc lại được chút đỉnh. Ráng lịch sự, một chàng bắt tay cười méo xẹo, gút bai mai tới, còn chàng trai kia giơ lên ngón cái rồi nghiêng mình chào thua hai chàng thủy thủ.
Hồng Kông- '86

Hoàng tử bia với Sáu Bảnh ngồi đếm tiền cười tý toét. Ngày hôm sau đi bờ, khi đã xong việc đặt mua hàng cá nhân, Hai Thành kéo hết cả nhóm bạn trên tàu tìm đến một nhà hàng Việt ở Hồng Kông đập phá một trận đã đời. Thích nhất ở cái nhà hàng nằm trên con đường dốc ấy là bia chai xanh Thanh đảo và món chạo tôm với vị tôm xay ấn tượng bọc quanh những khúc mía lau thơm ngon xinh xắn.

Những bài  viết đi biển gởi về những người bạn thân mến của tôi.
Đọc tiếp: Tại đây. Từ đầu: Đi biển. 

26 nhận xét:

  1. vụ này hưng phấn ha, tối nay có coi đá banh ko anh lớn

    Trả lờiXóa
  2. Bài này còn đường binh nữa:thùng 3 đao,yếu hơn đường kia nhưng cũng đủ sập hầm 2 nhà.Vẫn nể Hoàng tử bia dưng bi giờ đã xuống cấp theo thời gian rồi.

    Trả lờiXóa
  3. Lâu ngày mới trở lại đọc Đỗ. Bao giờ cũng thấy dễ thương.

    Trả lờiXóa
  4. Hì hì!Hồi mới nhớn 3 thèng nớ uống bia,rượu chấp 6 thằng tôi.Bi giờ thì chưa chắc ah.

    Trả lờiXóa
  5. -J.G,
    Hưng phấn có định hướng, hè hè...

    Chung kết thích MU vì sân nhà nhưng chưa bao giờ thấy MU "quíu" như trận này, còn BC thì quá hay đi.

    Trả lờiXóa
  6. -Gtl,
    Bài này nhiều đường, sập xám hay chỗ đó, nhưng binh đường này là lớn nhất rùi bạn ơi.

    Trả lờiXóa
  7. -tranbachai,
    Chào bác BaChai ghé thăm. bắt đầu giừ giừ rồi nên hay nhớ mấy chuyện cũ với nhau cho vui vui bác à.

    Trả lờiXóa
  8. -AK7,
    Chỉ số tiêu dùng người có bây nhiêu, mấy thằng nớ xài trước hoang phí nên bi giờ vốn cạn, vơi sức rồi, tiếc, hì hì...

    Trả lờiXóa
  9. Bia Thanh đảo là bia gì vậy anh? Em mới nghe tên bia này. Môi trường làm việc nào cũng có đủ vui buồn, hấp dẫn theo nhiều kiểu khác nhau. Thông thường em không rõ là những người trực trên tàu (ban đêm) làm sao thấy được tình hình xung quanh con tàu anh? Lỡ có tay nào chui lên tàu rồi núp đâu đó, thừa cơ hội lấy cái này cái khác, sao phát hiện được anh hé?

    Trả lờiXóa
  10. Em quên nói, anh thay hình banner lần này nhìn đẹp, hình lần trước có vẻ buồn buồn, hình này nhìn nhiều sức sống, cường tráng :-D

    Trả lờiXóa
  11. anh Sáu bảnh quả là bảnh :D

    Trả lờiXóa
  12. -HPLT,
    Bia Thanh đảo là một thứ bia khá nổi tiếng, uống được.
    Tàu hành trình thì quan sát dễ, nhưng khi neo đậu thì phức tạp, người trực trước sau, quan sát không xuể, người lạ có thể lên tàu, chuyện mất đồ: sơn, dầu, mỡ là thường, nhất là tàu nằm ở Thủ Thiêm.

    Trả lờiXóa
  13. -Mía,
    Sáu Bảnh tên thật là Huỳnh văn Bảnh, chắc có bà con với Huỳnh văn Bánh, hì hì...

    Trả lờiXóa
  14. -HPLT,
    Quên nữa, hình tiêu đề trước hơi buồn phải không bạn? Đó là tấm tôi chụp ở trường đại học U.Mass, lâu lâu chỉ cho Nhí ráng mà học chun vô được không. Mới thay hình này chụp ở hồ Ontario biên giới Mỹ-Canada, nhìn thấy yên bình bạn ạ.

    Trả lờiXóa
  15. mấy chuyện thời trai trẻ chu du này, kể hoài cứ thích hoài, ước gì mình cũng được đi nhiều như thế :)

    Trả lờiXóa
  16. Hi Bác,

    Lúc này em bù đầu bù cổ quá nên không ghé thăm Bác được.

    Hy vọng mọi thứ điều OK với Bác.

    Trả lờiXóa
  17. -Phú,
    Vẫn còn U40, còn đi nhiều được mà.

    Trả lờiXóa
  18. -CC,
    Lâu rồi mới nghe tiếng bạn, có lẽ từ đầu năm, bận quá phải không? Có giờ ghé cà phê nói dóc.

    Trả lờiXóa
  19. Cái hình chụp HongKong 86 bác Đỗ đứng ngoài cùng ạ?

    Trả lờiXóa
  20. 6 Bảnh anh ruột 7 Bao.

    Trả lờiXóa
  21. -Lana,
    Chính hắn con nai vàng, nhỏ con ngơ ngác, chân vòng kiềng ham đi bạn ạ.

    Trả lờiXóa
  22. wei, thời đó cũng có "điệu" như anh ngoài cùng bên trái ah

    Trả lờiXóa
  23. hồi đó với bi giờ nhìn hổng khác bao nhiêu! :)

    Trả lờiXóa
  24. -BQ,
    Khác tí là làm điệu đi nhuộm tóc chơi, hè hè...

    Trả lờiXóa
  25. -J.G,
    Lúc trẻ ai cũng phải điệu mờ.

    Trả lờiXóa