Thứ Tư, 4 tháng 5, 2011

6. Một ngày yên sóng.

Ba Hòa có một thói quen luôn luôn khi đi biển. Đó là ở mỗi chuyến hành trình khi công việc của ban máy đã gọn gàng, tàu đã ra khỏi luồng xa, máy cái tới hết máy ổn định, tàu để lái tự động thẳng tiến, không còn việc gì làm là Ba Hòa xuống khoang sau lái. Việc đầu tiên là lấy ra mớ dây câu săm soi từng khúc, sửa soạn lại rồi thả dây xuống biển câu cá chạy. Sau rồi trở ra ngồi với mớ dây kẽm lớn nhỏ, cắt uốn, cột, cặm cụi cho tới giờ cơm. Ngồi tới chừng nào cậu phục vụ viên ra tận nơi "mời chíp vô ăn cơm" anh mới chịu đứng dậy, xếp lại mớ dây kẽm với cái chuồng cu đan dở vô câu lạc bộ ăn cơm. Anh rất say mê với việc kết dây kẽm thành những chiếc lồng nhỏ xinh xắn dùng để nuôi chim Cu gáy.

Ba Hòa đang làm máy trưởng trên tàu. Anh đi biển từ thời đầu Vosco và thuộc hàng máy trưởng lâu năm, nhiều kinh nghiệm, cứng nghề của làng hàng hải. Công ty biển của địa phương lấy đâu ra sỹ quan nói chi máy trưởng, nên anh được thuê về từ Saigonship để đi cho tàu Ninh Kiều dài hạn. Anh ít nói nhưng nghiêm. Nói chuyện đời khi nào cũng hề hề hà hà nhưng trong công việc có đứa nào không hay không phải là anh trợn mắt, câu nói đầu tiên là chửi thề phát đã rồi mới vào chuyện. Đám thợ máy ngán anh, trước mặt kêu "chíp ơi chíp ơi" (chief eng.- máy trưởng) nhưng khi không có anh là tụi nó lén chọc anh kêu "lão Hòa lùn" hay "lão Hòa chuồng cu".

Bữa nay nhìn thấy có đống hàng ngổn ngang sau khoang lái, Ba Hòa vừa đá mấy thùng carton vừa lầm bầm vẻ khó chịu:
- Giờ này còn tùm lum tà la ở đây, của đứa nào đó bây?
Nhơn "voi" đang lẽo đẽo theo sau anh Ba, vội vàng:
- "Chíp" để đó em lo, của thằng Hùng "vê tê đê", hổm rày làm biếng mang vô phòng.
Nhơn làm thợ châm dầu dưới máy, có thói quen hay nhìn ngó sếp coi có việc gì cần sai bảo thì làm liền. Nhơn còn trẻ, tính tình lởi xởi ham vui, cái miệng khi nói chuyện với ai cũng cười cười, thấy việc của ai cũng xông vô phụ, to con lớn xác nên anh em trên tàu thân mật kêu tên Nhơn "voi". Chỉ một thoáng, Nhơn chất đống mấy thùng giày gọn gàng vô một góc, trả lại khoang lái rộng rãi, còn mang thêm cho anh Ba cái ghế có tựa lưng lát nữa ngồi cho thoải mái.
- Hàng hóa gì vậy bây? Lão Hòa hỏi.
- Dạ giày thể thao đó "chíp", toàn chân phải không.
Nhơn "voi" tám thêm. Ba Hòa chợt nhớ chuyện, bật cười hé hé:
- Tao có nghe tàu mình chuyến rồi có vụ này. Giày chân phải không, là của Hai Hùng hả? Mẹ bà, bán buôn nước ngoài mà chơi kì vậy, tội nghiệp cho thằng nhỏ, hé hé hé...

Hai thày trò Nhơn voi quay ra cặm cụi gỡ và cuộn lại mớ dây câu lùng bùng rồi ném xuống biển từng khúc dây câu. Cuộn dây câu thả xuống biển dài hàng trăm mét, mồi câu là một bông hoa giả bằng nhựa được gắn vào lưỡi câu, khi thả xuống biển kéo dây câu theo tàu, chiếc bông giả ấy vừa chạy vừa quay tròn gợn nước rất hấp dẫn với đám cá ham bắt mồi ngoài biển khơi. Lâu lâu câu được con cá bự, thường là cá Ngừ đại dương rất ham bắt mồi.
Ba Hòa sửa lại cho chắc chắn cái chuông gắn ở đầu sợi dây câu. Cái chuông ấy cũng là do anh tự chế, mỗi khi cá cắn câu, sợi dây đỡ căng ra, chuông sẽ tự động reng lên báo động là biết có cá, khỏi cần ai canh chừng.
Mỗi lần dính cá, hội những người thường nhậu sẽ có một chầu nhậu linh đình và phần lớn còn lại để làm thực phẩm tươi sống cho anh em trên tàu được mấy bữa. Chuyến trước Ba Hòa câu dính một con cá lớn lắm, nhưng khi kéo lên chỉ còn cái đầu con cá thật bự, phần thân cá bị cắn mất gọn ơ. Anh em tiếc ngẩn ngơ, chắc chắn một chú cá mập nào đó đã giành mất phần ăn của thủy thủ.

Để tiêu tốn thời gian rảnh rang ở trên tàu, ai cũng có cho mình một việc gì đó. Những việc riêng sau giờ ca kíp sẽ mang tới cho người ta một niềm vui nào đó, dù nhỏ, và cho vơi bớt đi nỗi nhớ của người đi biển.
Đám trẻ mang theo sách học, hoặc nghiền ngẫm sách truyện tiểu thuyết mang theo. Ai đó thường ngồi ở phòng riêng, mở album coi hình ảnh gia đình, tủm tỉm cười và chuyện trò một mình với hình con cái. Thuyền trưởng nào dễ dãi sẽ có một nhóm đánh bài, ăn tiền hay ăn thuốc lá nhưng dứt khoát là phải hiện vật hiện kim chớ không có ai ưa đánh bài chay. Ba Hòa lớn tuổi, thích câu cá và chơi chim Cu gáy. Những khi ở không trên tàu anh lại tỉ mẩn làm ra những lồng chim đẹp cho mình và cho bạn chơi Cu.
Chỉ là một cây kềm nhỏ với mấy cuộn dây thép tráng kẽm, thứ kẽm lớn để làm song còn cuộn dây kẽm nhỏ nhỏ dùng để cột chặt, đó là đồ chơi của Ba Hòa. Còn một thứ quan trọng nhất là cái "tỏ" gắn thường trực trên cánh mũi của lão. Một bữa không biết đứa nào nghịch ngợm muốn chọc phá lão, giấu đi cái tỏ "hai độ gưỡi" của lão Hòa, hai ba ngày ở không, buồn tình lão đi tới đi lui trên tàu, đụng chìa khóa, đá mỏ lết, gắt gỏng với thợ máy suốt cả ngày. Cho tới khi Nhơn voi kiếm ra cái tỏ nằm trên nóc ti vi trong câu lạc bộ đưa cho lão mới êm, lão lại ra sau lái ngồi cặm cụi.
Những chuồng cu xinh xinh cái lớn cái nhỏ, cái có móc treo uốn éo, cái có bộ chân cong lượn rườm rà và những khúc cây ngang chau chuốt, mỗi cái một vẻ. Một ngày nhẩn nha lão Hòa lùn có thể làm xong một hai cái chuồng cu, cứng cáp và đẹp đẽ.

Ba Hòa kể chuyện, ở đời này có bốn cái ngu, làm mai lãnh nợ gác cu cầm chầu. Anh vướng cái thứ ba này rồi. Biết ngu, vướng mà không dứt ra được. Ham từ hồi nhỏ xíu mà bỏ lâu rồi. Từ ngày về miền Tây đánh thuê, đi chơi với mấy người quê rồi mê luôn, he he... Cái trò chơi mất thời gian, nằm bờ nằm bụi bẫy được con Cu, hổng biết đực cái, gáy mấy tiếng, làm cu mồi hay mồi cu người ta. Mẹ bà, con muỗi miệt vườn bự như con ong muỗi, đi hàng đàn, chích người ta ngứa buốt tới xương, không dám đập, cũng không dám cục cựa sợ bay mất cu. Ấy vậy mà nhiều người ghiền. Kiếm được con Cu ham gáy mỗi ngày, có cực cũng thấy vui và thích thú lắm.
- Thích nhất là thứ cu gáy được năm tiếng, là vầy nè, cuc cu cu cu...cù. Mấy đứa vợ bây ở nhà đang nuôi con nhỏ, kiếm một con cu gáy thứ này để ở trong nhà khỏi có lo trẻ bịnh, trẻ nít ham ăn mau lớn, ham chơi sáng dạ.
Ba Hòa nói chuyện, mắt không rời cái lồng cu đang chế.
- Thế nhưng thứ chim cu ấy hiếm, lâu lâu mới kiếm được một con. Mấy đứa có cần phải nói trước, bữa nào gặp tao mang về cho.

Buổi chiều hôm ấy khi ánh nắng phía tây đã đâm ngang, bỗng có tiếng chuông reo làm ai cũng giật mình, rồi nhận ra là tiếng chuông cần câu cá ở sau lái của lão Hòa lùn, mọi người ồ lên mừng rỡ: "dính cá rồi".
Sống ở dưới tàu người ta rất thính với những tiếng động lạ, nhất là anh em ban máy. Buồng máy nằm dưới mớn nước, máy móc chạy ầm ì suốt ngày đêm, nói chuyện không nghe được rõ tiếng nói của nhau. Nhiều khi muốn trao đổi với nhau trong công việc hay sinh hoạt phải kèm vào thêm bằng những ra hiệu bằng tay. Vậy đó, nhưng bỗng nghe một tiếng động khác lạ là biết nó từ đâu, như tiếng chuông của tay chuông máy cái, tiếng báo động của một bộ phận máy móc nào đó trục trặc, tiếng pô máy cái bữa nay hơi khác hoặc chỉ là tiếng máy giảm tốc độ, là đang ngủ cũng giật mình trở dậy. Tiếng chuông câu của lão Hòa lùn ít lâu nay anh em nghe đã quen.

Nghe chừng cá lớn đây. Con cá dính câu bị kéo theo tàu đang cố vùng vẫy, văng lên tung tóe một vệt sóng nước trắng xóa ở tuốt phía xa. Tàu giảm máy rồi dừng hẳn lại. Một vài thủy thủ tập trung lại đấu sức với một chú cá Ngừ đại dương, con cá khá lớn và khỏe quá, dưới nước nên có trớn, nó ra sức vùng vẫy lao qua lại hết mạn trái rồi sang mạn phải, mấy anh em loay hoay lựa mãi mới kéo được chú cá lên tàu.
Con cá Ngừ phải cỡ ba chục kí ngoài, cai boong Hoàng Lãnh, một đầu bếp tay ngang nấu ăn rất siêng làm mồi chuẩn bị cho hội thường nhậu món cá Ngừ đại dương, phi lê ăn sống với mù tạt.
Chiều nay sẽ rất vui đây, gian bếp của tàu ấm cúng, rộn rã tiếng dao thớt  và chén dĩa, tàu đi đã được nửa hành trình. Và biển thật dễ thương trong một chiều yên ả.

20 nhận xét:

  1. Đời thủy thủ cũng có lúc bình yên vầy ha Bác. Chờ đọc tiếp nha Bác.

    Trả lờiXóa
  2. chắc phải có nồi cháo khổng lồ nấu bằng xương cá sau khi lóc thịt làm phi lê, e hèm :)

    Trả lờiXóa
  3. Đời thủy thủ khi êm khi sóng. Êm rồi lại muốn sóng vỗ cho một cái ...vui chơi :-D

    Trả lờiXóa
  4. phê quá, lại cả "câu lạc bộ ăn cơm", "hội thường nhậu"...nghe lạ mà dui quá
    ồ thế khi ko dính con cá nào thì a Hoàng Lãnh nấu món gì nhỉ, chắc mặt ảnh bơ bơ ko dui hehe

    Trả lờiXóa
  5. Tính kể chuyện câu cá hồi đi đánh thuê mà thui!Câu đc con hơn 30k là quá xá đã rồi,làm được ối món nhậu hỉ.

    Trả lờiXóa
  6. -Phung Tran,
    Bình yên nhiều bạn ạ. Khi nghe thời tiết có bão gió, lớn quá thì kiếm chỗ núp, hì hì...

    Trả lờiXóa
  7. -Phú,
    Thực ra con cá bấy nhiêu thịt không, xương không có bao nhiêu đâu.

    Trả lờiXóa
  8. -HPLT,
    Buồn buồn sóng vỗ cho một cái, hổng biết chừng mực tới cỡ nào, năm rồi gió mùa Đông Bắc mà chìm tàu lớn kìa bạn.

    Trả lờiXóa
  9. -J.G,
    Ở tàu nhiều thực phẩm lắm chớ, nên nhiều kiểu mồi, có điều là thực phẩm đông lạnh hết, mất ngon.

    Trả lờiXóa
  10. -AK7,
    Mấy người phải sát cá mới câu được cá thường xuyên hay là cá lớn. Bác này lên bờ là sau khỏi câu được luôn.

    Trả lờiXóa
  11. thỉnh thoảng anh trai Mía cũng đi câu cá thu, mà toàn về bán, khi nào câu được cá mú nhỏ hoặc cá hường thì đem về ăn. Giờ anh theo nghề biển luôn, mới sắm cái thuyền lớn lớn tí,ở nhà cũng lo mà anh trai vui,vì mê biển.
    Mía thì chỉ khoái đồ biển :D

    Trả lờiXóa
  12. lênh đênh lênh đênh thấy thích quá!

    "Buổi chiều hôm ấy khi ánh nắng phía tây đã đâm ngang", tưởng tượng ra hình ảnh của chiếc tàu trên biển lúc này thấy đẹp lắm!

    Trả lờiXóa
  13. -Mía,
    Nghề cá lựa cá ngon cho người ta, còn mình ăn con cá nhỏ.
    Vậy là anh Ba mới có thuyền lớn lớn, vui chớ sao lo bạn ơi.

    Trả lờiXóa
  14. -BQ,
    Sóng yên biển lặng thì biển thật đẹp và đáng yêu, bao giờ cũng vậy. Sẽ có bao nhiêu bài hát và thi ca nữa.

    Trả lờiXóa
  15. xen kẽ câu chuyện dài lại có những mẩu chuyện nhỏ, những mảng đời riêng...thú vị, chân thực
    tò mò và cảm thấy hay cái sự quan sát, thu nhận vào mình những cảm nghĩ khi đó, anh đứng góc nào để nhìn ra thế giới vậy hehe

    Trả lờiXóa
  16. à, về cái loạt entry này của bác, làm Mía liên tưởng đến cuốn " biển" đã được tặng, ko chừng bác viết còn sắc hơn :D

    Đem truyện ngắn này đi đăng báo đi hỉ, hoạt phát triển thêm chút nữa thành một tiểu thuyết cũng được đó bác
    :D
    Lúc đó thì mới có nhuận bút to to chứ, à, nhắc tới nhuận bút,lâu rồi mình ko được đi ăn ốc bằng nhuận bút, hic hic hic.

    Trả lờiXóa
  17. -J.G,
    Mình là người trong cuộc nên tính viết linh tinh trên con tàu biển để mình và bạn bè, đồng nghiệp cũ đọc cho vui. Được các bạn chiếu tướng là vui rồi J.G.

    Trả lờiXóa
  18. -Mía,
    Cũng tính viết dài dài, nhớ tí gì vui thì viết chớ không tính chi.
    Còn vụ nhuận bút tiệc ốc thì tháng nào cũng có đều đều, dzui dzậy đó. Hò hẹn đi bạn ơi, mang tiếng hội trưởng mà khg thể hiện.

    Trả lờiXóa
  19. Sông biển, núi đồi nơi nào cũng có dấu chân Anh. Vốn sống tràn trề nên vốn liếng cũng tràn đầy Anh hả?
    Ai đùa thôi.
    Ai hay say sóng nên rất thần tượng những CHÀNG thủy thủ.

    Trả lờiXóa
  20. -KGA,
    Ham đi và được đi ít nhiều, và vốn liếng là ham chơi ham nhậu và ham bạn bè, là niềm vui nho nhỏ đó bạn ơi.
    Ai say sóng thì bình thường thôi, nhiều bạn gái còn bị say xe hơi nên thiệt thòi hơn nhiều.

    Trả lờiXóa