Cả tuần lễ nay ngày nào bé cũng dậy trễ. Bữa ăn sáng sớm mai dở dang, ôm cặp sách ra khỏi nhà vội vàng. Sợ rằng lỡ có một đột biến nhỏ trên đường đi học, như là Sài Gòn đỏng đảnh buổi sáng chợt một cơn mưa nhỏ, hay lỡ có hai chiếc xe bus buồn vui dàn hàng ngang chạy trên đường phố, là trễ giờ vào lớp, là cô giáo nhắc nhở, là quê với chúng bạn, là mất điểm hạnh kiểm, là kéo theo một vài chuyện nữa không hay trong lớp học.
Ít bữa nay có nhiều bài học và lại sắp bước vào mùa thi, bé đi ngủ hơi trễ. Cha lại thường làm việc khuya. Mỗi lần mở cửa phòng ra vô, tiếng cọt kẹt của cái bản lề cửa, dù rất nhỏ nhưng cha nhìn thấy bé trở mình.
Ráng lắm, mỗi lần ra ngoài, cha bé vừa nắm vặn cửa, vừa nâng cánh cửa lên mới mở mà cái bản lề vẫn kêu một tiếng kẹt nhỏ, và bé vẫn trở mình. Chỉ tại cái bản lề đã cũ kỹ.
Nhắc lòng , mai đi làm về nhớ kiếm miếng nhớt nhỏ vô bản lề, ấy rồi cha lại quên lửng. Cha nhiều việc quá. Mai quên, mốt cũng quên nữa, thành ra đã một tuần lễ qua, cái bản lề cửa vẫn cứ kêu cọt kẹt.
Bữa nay nghe tiếng kẹt cửa, cha bé nhẹ nhàng xuống nhà, mở mãi cái nút thăm nhớt xe máy để lấy ra chút nhớt mà không được, vì anh thợ thay nhớt bữa trước xiết nó chặt quá tay. Khuya rồi, không muốn ồn ã lại phiền tới cả nhà.
Ráng lắm, mỗi lần ra ngoài, cha bé vừa nắm vặn cửa, vừa nâng cánh cửa lên mới mở mà cái bản lề vẫn kêu một tiếng kẹt nhỏ, và bé vẫn trở mình. Chỉ tại cái bản lề đã cũ kỹ.
Nhắc lòng , mai đi làm về nhớ kiếm miếng nhớt nhỏ vô bản lề, ấy rồi cha lại quên lửng. Cha nhiều việc quá. Mai quên, mốt cũng quên nữa, thành ra đã một tuần lễ qua, cái bản lề cửa vẫn cứ kêu cọt kẹt.
Bữa nay nghe tiếng kẹt cửa, cha bé nhẹ nhàng xuống nhà, mở mãi cái nút thăm nhớt xe máy để lấy ra chút nhớt mà không được, vì anh thợ thay nhớt bữa trước xiết nó chặt quá tay. Khuya rồi, không muốn ồn ã lại phiền tới cả nhà.
Cha bé ngồi buồn một chút vì còn ra vô là bé chưa được ngủ ngon.
Chợt nghĩ, tại sao ta không lấy miếng dầu ăn mà tra vô bản lề cửa nhỉ? Cái chai dầu ăn Con Két ở ngay chỗ kệ bếp kìa. Trời đất, có vậy mà không nghĩ ra.
Trước giờ là vậy, chỗ nào cần quay quay trơn trơn là cứ phải kiếm đúng là nhớt, người ta còn kêu là dầu luyn ấy, mới xài. Cái bản lề cửa ấy, rồi cả cái ống khóa mắc mưa ngoài cổng nữa, bé xíu xiu mà cứ phải là mấy giọt nhớt mới được xài, bao nhiêu năm nay vẫn làm vậy. Tại sợ kiến, sợ gián hay do cái thói quen của một thời, ai ai người ta cũng làm như ai. Bây giờ tụi kiến gián nó đâu có vô nhà nữa, vả lại nếu vô đã có thuốc xịt.
Chợt nghĩ, tại sao ta không lấy miếng dầu ăn mà tra vô bản lề cửa nhỉ? Cái chai dầu ăn Con Két ở ngay chỗ kệ bếp kìa. Trời đất, có vậy mà không nghĩ ra.
Trước giờ là vậy, chỗ nào cần quay quay trơn trơn là cứ phải kiếm đúng là nhớt, người ta còn kêu là dầu luyn ấy, mới xài. Cái bản lề cửa ấy, rồi cả cái ống khóa mắc mưa ngoài cổng nữa, bé xíu xiu mà cứ phải là mấy giọt nhớt mới được xài, bao nhiêu năm nay vẫn làm vậy. Tại sợ kiến, sợ gián hay do cái thói quen của một thời, ai ai người ta cũng làm như ai. Bây giờ tụi kiến gián nó đâu có vô nhà nữa, vả lại nếu vô đã có thuốc xịt.
Là cái thói quen một thời làm cho người ta thủ cựu và trì trệ. Có những thói quen hay những việc mà bắt buộc phải làm theo, có khi làm chậm đi mất một quãng đời.
Cha bé lấy chai dầu ăn , lấy cái ống hút bịt ngón tay một đầu, nhỏ từng giọt dầu Con Két vô cái bản lề cửa rồi lau sạch sẽ.
Bữa nay thì cha bé có mở cửa phòng ra vô phòng mấy lần thì con gái cũng hổng hay. Cái bản lề đã quay trơn, im ro và bé chỉ cần biết việc của mình là ngủ cho ngon lành, sớm mai đi học.
Cha bé lấy chai dầu ăn , lấy cái ống hút bịt ngón tay một đầu, nhỏ từng giọt dầu Con Két vô cái bản lề cửa rồi lau sạch sẽ.
Bữa nay thì cha bé có mở cửa phòng ra vô phòng mấy lần thì con gái cũng hổng hay. Cái bản lề đã quay trơn, im ro và bé chỉ cần biết việc của mình là ngủ cho ngon lành, sớm mai đi học.
Sắp sửa đứng dậy, close hết và shutdown thì thấy có cái bản lề, vậy là tiếp tục ngồi xuống, đọc tiếp.
Trả lờiXóaCó những việc cần cái mới, nhưng có những điều khó có thể thay đổi được Bác à, ai cũng có những góc như thế. :)
Thay đổi miết thì đâu nhận ra " ai" là ai nữa Bác :).
Trả lờiXóaBa của bé dễ thương và yêu con quá đi à.
-Moon,
Trả lờiXóaThay đổi cách làm, dù ở những việc rất nhỏ bạn Moon. Đúng là có rất nhiều điều khó thay đổi.
-Mía,
Trả lờiXóaThay đổi nếp nghĩ, nếp học, nếp làm... chớ không có thay lòng đổi dạ à nghe.
Ô hay quá, cái ổ khóa nhà Lana cũng đang bị sét mở rất khó, vậy mà cứ để mãi vì chưa biết mua luyn ở đâu.
Trả lờiXóaCảm ơn bác nhé. Đi tra tẹo dầu ăn vô nó liền đây.
-Lana,
Trả lờiXóaMai mốt cái ổ khóa hay cái gì tương tự, bạn cứ dầu ăn mà xài, khỏi mất công đi kiếm luyn gì cho mất công nhé.
Đôi khi có những việc vợ,con nhờ mình cứ quên ko làm.Đến lúc nhớ ra và thưc hiện xong thì rất khoái chí với tác phẩm(thợ vườn) của mình.Ko cần vợ con khen mà vẫn sướng âm ỉ mấy ngày đóa!
Trả lờiXóaỦa, mình tra dầu ăn vô bản lề được àh anh ĐỖ? em tưởg tra dầu ăn sẽ có kiến???
Trả lờiXóa-AK7,
Trả lờiXóaĐúng vậy.
-HPLT,
Trả lờiXóaKhông có nhớt, bạn cứ xài dầu ăn, rồi lau sạch sẽ, sẽ chẳng có con kiến nào hết.
Mà HPLT có ảnh lo mấy việc đó rồi chớ.
Ganh tỵ với bé quá, có ba yêu bé ghê ^.^
Trả lờiXóa-miss sadec,
Trả lờiXóaNhỏ này nội ngoại nó út ít ụt ịt nên ở nhà ai cũng cưng nó hết bạn ạ.
Dầu ăn còn rửa tay sạch nhựa mít nữa đấy. Rồi rửa xà phòng sau.
Trả lờiXóa-Chào anh Hữu Thành ghé thăm AnhDo.
Trả lờiXóaBữa nay nhà em biết thêm vụ dầu ăn rửa tay sạch nhựa mít đấy, chắc là ít người biết điều này. Xưa nay cứ sọc tay vào thùng gạo, hoặc lười để người khác làm cho ăn.