Một mùa Hè sắp đi qua, đám trẻ nhỏ ở khắp mọi nơi đang cùng với cha mẹ xếp lại những ngày dong chơi, chuẩn bị sách tập cho một năm học mới.
Cũng trong mùa Hè năm ấy, mùa của những cơn áp thấp nhiệt đới, của những cơn bão xa bão gần. Cũng là một ngày mưa Sài Gòn, không hò hẹn độ đám với ai, Sáu Bảnh ngồi một mình ở nhà với chiếc máy tính. Có một email từ địa chỉ của một hộp thơ lạ. Cái tên nghe chừng con gái, là một bức thơ chớ không phải những trao đổi trên email thường gặp, bức thơ khá dài.
...Ân nhân của đời em,
Không biết anh còn nhớ con bé Trang ngày nào không?... Vậy là đã qua đi bao nhiêu năm tháng rồi phải không anh?
Ngày này đúng mười năm trước, em bước chân vào miền Nam. Biết anh có còn nhớ không những chiều mưa rả rích rất Sài Gòn năm ấy? Đối với em thì những ngày tháng đó, vui có, buồn có nhưng nó luôn luôn là kỉ niệm ngọt ngào trong đời để cho em ghi nhớ, em không bao giờ có thể quên được...
Nhiều năm đã đi qua...
Đội tàu Ninh Kiều trẻ trung và sôi nổi ngày ấy đã không còn nữa. Số anh em khỏe sóng, yêu nghề chuyển sang đi biển cho các công ty khác nhau ở khắp nơi, số còn lại lên bờ, trở về Sài Gòn tìm cho mình những công việc yêu thích khác và để thời gian săn sóc cho gia đình.
Bộ ba Sáu Bảnh, Hai Thành, Hoàng tử bia cũng bỏ nghề đi biển. Hoàng tử bia làm việc cho một công ty xây dựng, Hai Thành về một liên doanh với nước ngoài phụ trách mảng xuất nhập khẩu còn Sáu Bảnh quay về làm việc ở một công ty nhà nước. Anh em như bao nhiêu người, trong cuộc bươn trải vất vả mưu sinh đời thường để chăm lo cho một gia đình, là vội vã tiếp nối từng ngày khiến cho người ta tạm quên đi những sự việc nhất định nào đó xảy ra trong đời, khi tạm gọi là kết thúc mặc dù hay dở. Những thăng trầm của đời sống xã hội, những lo toan thường nhật làm cho ai cũng như ai, cuốn vào cái vòng quay của xã hội, con người, làm ăn.
Thời gian sao mà nhanh quá. Cô bé Trang xinh xắn năm xưa và câu chuyện cũ ấy, Sáu Bảnh dường như đã lãng quên.
Đội tàu Ninh Kiều trẻ trung và sôi nổi ngày ấy đã không còn nữa. Số anh em khỏe sóng, yêu nghề chuyển sang đi biển cho các công ty khác nhau ở khắp nơi, số còn lại lên bờ, trở về Sài Gòn tìm cho mình những công việc yêu thích khác và để thời gian săn sóc cho gia đình.
Bộ ba Sáu Bảnh, Hai Thành, Hoàng tử bia cũng bỏ nghề đi biển. Hoàng tử bia làm việc cho một công ty xây dựng, Hai Thành về một liên doanh với nước ngoài phụ trách mảng xuất nhập khẩu còn Sáu Bảnh quay về làm việc ở một công ty nhà nước. Anh em như bao nhiêu người, trong cuộc bươn trải vất vả mưu sinh đời thường để chăm lo cho một gia đình, là vội vã tiếp nối từng ngày khiến cho người ta tạm quên đi những sự việc nhất định nào đó xảy ra trong đời, khi tạm gọi là kết thúc mặc dù hay dở. Những thăng trầm của đời sống xã hội, những lo toan thường nhật làm cho ai cũng như ai, cuốn vào cái vòng quay của xã hội, con người, làm ăn.
Thời gian sao mà nhanh quá. Cô bé Trang xinh xắn năm xưa và câu chuyện cũ ấy, Sáu Bảnh dường như đã lãng quên.
... Biết là các anh sẽ trách giận khi ra đi mà em không có một lời từ biệt. Con bé con mà các anh đã kéo lên từ tận cùng của Đồ Sơn ngày ấy, rồi cưu mang, rồi chỉ cho nó một lối đi, để được như ngày hôm nay, em đã khác xưa nhiều lắm.
Từ những ngày xa Sài Gòn tới bây giờ, những khi vui sướng, hạnh phúc cùng gia đình, em lại thường nhớ tới anh và những người bạn của anh. Những người em mang ơn, tôn trọng và thương quý mãi trong đời.
Từ những ngày xa Sài Gòn tới bây giờ, những khi vui sướng, hạnh phúc cùng gia đình, em lại thường nhớ tới anh và những người bạn của anh. Những người em mang ơn, tôn trọng và thương quý mãi trong đời.
Con bé ấy bây giờ mới đủ hãnh diện để viết thư tới anh. Thư viết dài chịu khó đọc “nhen” anh, và chuyện em sẽ kể với anh chỉ là những niềm vui chứ không phải là những nỗi buồn như những ngày xưa...
Nhà hàng Cây Keo Xanh nằm ở vị trí tương đối trung tâm, lại trên con đường trục từ sân bay đi về các quận nội ô thành phố, là địa điểm gặp gỡ dễ kiếm tìm và còn vì thực đơn ở đây phong phú, hợp khẩu vị nhiều người nên dòng khách qua lại nơi này đông vui. Ngoài những nhóm khách quen, lâu lâu có những vị khách ngoại quốc của các liên doanh nước ngoài đi ngang thường hay ghé lại vì yêu thích một vài món ăn có nét riêng tư ở nhà hàng.
Một bữa, có một đoàn khách ngoại quốc, dáng vẻ Á châu ghé lại nhà hàng. Khi tan tiệc ra về, có một vị khách đã lớn tuổi dừng lại bên bàn Trang, tạm biệt cô với một lời chào bằng tiếng Hàn quốc. Ông cùng cô trò chuyện đôi câu, thân thiện và từng trải. Ông khách khen cô nói tiếng Hàn rất tốt. Bữa ấy Trang thật là vui.
Một vài lần tới ăn uống, lúc tới hay khi ra về, thỉnh thoảng ông dừng ở bên bàn trò chuyện với cô gái trẻ xứ lạ bằng tiếng nói quê hương, và ông thấy vui vui. Đôi lần tới quán thấy vắng Trang là ông hỏi thăm, còn gặp mặt là phải chuyện trò với cô gái Việt xinh xắn, siêng học, học tiếng nói của quê hương ông.
Sau này ông nói lại, lần đầu vô nhà hàng, nhìn thấy Trang ngồi ở bàn tiếp tân, kế bên là cuốn sách tiếng Hàn đang mở, tranh thủ những lúc rảnh rang ngồi học bên bàn, ông đã có cảm tình.
Một bữa mạnh dạn hỏi thăm, Trang biết được ông đang làm việc ở một công ty chuyên sản xuất hàng may mặc. Công ty của ông có chi nhánh ở miền Nam còn trụ sở chính đóng ngoài miền Bắc.
Những ngày sau này, anh Sáu và các bạn của anh ít ghé lại nhà hàng. Thái độ của anh Sáu trong một thời gian dài khiến Trang đôi lúc tự hỏi mình có làm gì để các anh buồn. Những ngày qua, ở thành phố này, duy nhất những người thân thiết làm cô tin tưởng và vững lòng là anh Sáu, là các anh, vậy mà...
Lần ấy ghé nhà thăm mẹ anh Sáu, Trang bỗng hiểu ra mình đã ảo tưởng trong một thời gian dài từ bấy tới giờ. Trang thương mình, Trang giận anh Sáu. Trang đã khóc rất nhiều nhưng rồi có những khi bình tĩnh ngồi suy nghĩ, cô lại trách mình ích kỷ, các anh ấy bận bịu bao nhiêu việc như thế, làm sao mình trách giận cho được. Một ngày, cô hiểu ra những việc xảy đến với cô trong thời gian dài mới qua, ngoài anh Sáu, tất cả các anh ấy đã xúm vào, cùng lo cho cô tới một khi cô đã ổn định. Anh Sáu không hề có tình yêu với cô.
Là hiểu vậy nhưng Trang ráng lắm cũng chưa thể gạt bỏ được những nghĩ suy về anh ấy cứ đến với cô hàng ngày. Khi mọi việc đã xong, một ngày đã kết thúc cô lại nhớ về anh. Trang hình dung có một ngày anh Sáu sẽ trở về đây sau một chuyến biển, sẽ đưa cô đi chơi khắp sài Gòn, sẽ về thăm mẹ anh, và...
Không nhớ hết những tác động tới suy nghĩ khi ấy. Nhưng một lúc Trang bỗng thấy cô đơn, thấy anh Sáu vẫn lầm lũi đi biển, thấy mẹ và các em trong những giấc mơ... Trang nuôi một ý nghĩ sẽ trở ra miền Bắc.
Một dịp may hiếm có. Bây giờ em không còn nhớ là tự mình đã hỏi thăm hay tự người khách Hàn quốc lớn tuổi ấy đặt vấn đề trước cho sự thay đổi một lần nữa, một bước ngoặt rất lớn trong cuộc đời của em.
Ít lâu sau đó, em được nhận vào làm cho công ty may mặc Hàn Quốc. Ông ấy hỏi em có chịu ra miền Bắc không, công ty của ông đóng ở miền Bắc chứ không phải ở đất này. Em đã nhận lời mà không đắn đo và điều tuyệt vời mà em không thể ngờ tới, anh có biết không, là nơi làm việc mới ấy nằm ngay trên quê hương em, khu công nghiệp Quế Võ ngoài Bắc Ninh...
Sáu Bảnh nhớ lại dịp ấy, khi mấy anh em lại Cây Keo Xanh chơi mà không thấy cô bé, Khánh đã kể lại Trang ra miền Bắc làm việc ở một khu công nghiệp, mấy anh em thấy việc của Trang như vậy, tạm an lòng. Và rồi ngày tháng dần trôi, hiếm khi nào mọi người còn nhắc tới cô bé Trang xinh xinh ấy nữa.
Một ngày, Trang nói với anh Khánh:
Lần ấy ghé nhà thăm mẹ anh Sáu, Trang bỗng hiểu ra mình đã ảo tưởng trong một thời gian dài từ bấy tới giờ. Trang thương mình, Trang giận anh Sáu. Trang đã khóc rất nhiều nhưng rồi có những khi bình tĩnh ngồi suy nghĩ, cô lại trách mình ích kỷ, các anh ấy bận bịu bao nhiêu việc như thế, làm sao mình trách giận cho được. Một ngày, cô hiểu ra những việc xảy đến với cô trong thời gian dài mới qua, ngoài anh Sáu, tất cả các anh ấy đã xúm vào, cùng lo cho cô tới một khi cô đã ổn định. Anh Sáu không hề có tình yêu với cô.
Là hiểu vậy nhưng Trang ráng lắm cũng chưa thể gạt bỏ được những nghĩ suy về anh ấy cứ đến với cô hàng ngày. Khi mọi việc đã xong, một ngày đã kết thúc cô lại nhớ về anh. Trang hình dung có một ngày anh Sáu sẽ trở về đây sau một chuyến biển, sẽ đưa cô đi chơi khắp sài Gòn, sẽ về thăm mẹ anh, và...
Không nhớ hết những tác động tới suy nghĩ khi ấy. Nhưng một lúc Trang bỗng thấy cô đơn, thấy anh Sáu vẫn lầm lũi đi biển, thấy mẹ và các em trong những giấc mơ... Trang nuôi một ý nghĩ sẽ trở ra miền Bắc.
Một dịp may hiếm có. Bây giờ em không còn nhớ là tự mình đã hỏi thăm hay tự người khách Hàn quốc lớn tuổi ấy đặt vấn đề trước cho sự thay đổi một lần nữa, một bước ngoặt rất lớn trong cuộc đời của em.
Ít lâu sau đó, em được nhận vào làm cho công ty may mặc Hàn Quốc. Ông ấy hỏi em có chịu ra miền Bắc không, công ty của ông đóng ở miền Bắc chứ không phải ở đất này. Em đã nhận lời mà không đắn đo và điều tuyệt vời mà em không thể ngờ tới, anh có biết không, là nơi làm việc mới ấy nằm ngay trên quê hương em, khu công nghiệp Quế Võ ngoài Bắc Ninh...
Sáu Bảnh nhớ lại dịp ấy, khi mấy anh em lại Cây Keo Xanh chơi mà không thấy cô bé, Khánh đã kể lại Trang ra miền Bắc làm việc ở một khu công nghiệp, mấy anh em thấy việc của Trang như vậy, tạm an lòng. Và rồi ngày tháng dần trôi, hiếm khi nào mọi người còn nhắc tới cô bé Trang xinh xinh ấy nữa.
Một ngày, Trang nói với anh Khánh:
- Có lẽ em xin phép anh cho em nghỉ việc ở nơi này. Em xa nhà cũng khá lâu rồi. Em rất nhớ mẹ, nhớ các em. Em muốn về làm việc ở ngoài Bắc cho gần gụi gia đình.
Khánh thật vui vẻ:
- Em có chắc chắn có một công việc khác tốt hơn không? Đừng có để cho anh phải nghe lời trách cứ từ những thằng bạn "xấu" của anh đấy nhé. Nếu có được một công việc thuận lợi, bọn anh ủng hộ em.
- Đã có một nơi đồng ý nhận cho em làm việc rồi anh ạ, em sẽ làm việc ở khu công nghiệp Quế Võ, gần nhà lắm. Nếu được thì anh cho em nghỉ vào cuối tháng này. Và em sẽ cám ơn anh rất nhiều về những ngày tháng vừa qua.
- Em sẽ phải nói với mấy ảnh đã chớ, không thôi Hai Thành Sáu Bảnh tụi nó mắng anh chết luôn chớ không đùa. Nếu công việc sắp tới là tốt, là được gần nhà, vậy là anh mừng cho em. Ráng lên nhé, rồi còn lấy chồng nữa chớ.
- Em sẽ phải nói với mấy ảnh đã chớ, không thôi Hai Thành Sáu Bảnh tụi nó mắng anh chết luôn chớ không đùa. Nếu công việc sắp tới là tốt, là được gần nhà, vậy là anh mừng cho em. Ráng lên nhé, rồi còn lấy chồng nữa chớ.
… Một điều cuối cùng em xin "bá cáo" với “ông anh” yêu quý của em, em nay đã có gia đình, hai cô con gái xinh đẹp, các cháu của bác rất ngoan. Một gia đình hạnh phúc và ấm êm, em không đòi hỏi gì hơn nữa. Anh mừng cho em đi nào...
Bữa nay em đang cùng một số bạn đồng nghiệp dong chơi trong một chuyến đi dài ngày thăm thú một đất nước xa lạ. Đất nước của xứ sở sâm Cao Ly nổi tiếng, với thủ đô Seoul lộng lẫy, với những hòn đảo xinh đẹp, bờ biển thơ mộng và những công viên xanh mát cỏ cây, cảnh quan đẹp đến lặng người... một đất nước đẹp tuyệt vời.
Anh có biết không, chuyến đi miễn phí này là phần thưởng cho người có những đóng góp tích cực trong nhiều năm qua cho công ty và em là một thành viên được chọn. Em đã có một mùa Hè tuyệt vời nhưng lúc này em đang nhớ tới các con thật nhiều. Anh Sáu đã thấy em gái của anh giỏi giang chưa nào?...
Sáu Bảnh trầm ngâm rất lâu. Sáu nhớ lại những ngày xa xa đó. Nhớ cô bé xinh xắn nhưng luôn khép nép, giấu mình những ngày đầu mới gặp ở thành phố Cảng. Nhớ Hai Thành với những lo lắng, xắp đặt hợp lý trong mọi việc và chăm lo hết sức chu đáo cho Trang, như thể chăm lo cho một đứa em gái. Nhớ những ngày tháng vất vả trên biển khơi của bộ tam gắn bó, thương yêu nhau hiếm có và sống hết mình vì nhau.
Sáu thật sự vui mừng cho Trang. Cuộc đời đã không phụ cô gái luôn biết vươn lên ấy…
Sáu Bảnh chậm rãi gõ lên bàn phím lời chúc mừng tới Trang.
Anh thật là mừng vui nhận được tin tức từ em. Như vậy là hay quá hay, vui quá vui rồi. Cho anh Sáu chúc mừng em và gởi lời thăm các thành viên trong gia đình. Sáu Bảnh này sẽ cầu chúc cho em luôn luôn được hạnh phúc.
Có một điều chắc chắn cho tới bây giờ em chưa được biết, đó là ân nhân của em ngày ấy. Không phải là Sáu Bảnh này đâu mà chính là anh Hai Thành đó. Anh ấy cũng sẽ bất ngờ và vui mừng lắm nếu nhận được những tin vui này của em. Và bây giờ, em gái hãy soạn bức thơ chuyển tới địa chỉ hộp thơ này, báo tin vui của em cùng những lời quí trọng ở đầu thơ ấy giành cho anh Hai Thành, Trang nhé.
(Xem thêm: Những người bạn trong câu chuyện )
Sáu thật sự vui mừng cho Trang. Cuộc đời đã không phụ cô gái luôn biết vươn lên ấy…
Sáu Bảnh chậm rãi gõ lên bàn phím lời chúc mừng tới Trang.
Anh thật là mừng vui nhận được tin tức từ em. Như vậy là hay quá hay, vui quá vui rồi. Cho anh Sáu chúc mừng em và gởi lời thăm các thành viên trong gia đình. Sáu Bảnh này sẽ cầu chúc cho em luôn luôn được hạnh phúc.
Có một điều chắc chắn cho tới bây giờ em chưa được biết, đó là ân nhân của em ngày ấy. Không phải là Sáu Bảnh này đâu mà chính là anh Hai Thành đó. Anh ấy cũng sẽ bất ngờ và vui mừng lắm nếu nhận được những tin vui này của em. Và bây giờ, em gái hãy soạn bức thơ chuyển tới địa chỉ hộp thơ này, báo tin vui của em cùng những lời quí trọng ở đầu thơ ấy giành cho anh Hai Thành, Trang nhé.
(Xem thêm: Những người bạn trong câu chuyện )
Tui viết bài cuối chuyện em Trang và tạm để đó, chiều nay đi "nhỏng" rồi. Hổng biết đi chơi có blogging được không. Vậy nên có "rè" chậm, mong ai đó thông cảm nhé, các bạn blogger "dzui dzẻ và iêu wí của tui".
Trả lờiXóaChúc mọi người vui.
Vừa ăn trưa, vừa đọc cái entry này, báo với bác là có người cảm động lắm vì biết được kết thúc có hậu như vậy. Happy end. Thích những người phụ nữ sau sóng gió biết tận hưởng cuộc sống như vậy.
Trả lờiXóaĐi chơi vui nha anh Sáu, vậy là chầu ốc tuần này chỉ có 2M. :)
bức thư của C.Trang thật cảm động, mừng vì những việc làm của anh Sáu bảnh và nhóm bạn đã để lại một kết quả tốt đẹp.
Trả lờiXóaBạn HN:
Trả lờiXóaTrời ơi, kết thúc cái rụp choáng váng thiệt đó (dù rằng cũng là happy end). Mà bao tận tình sang hết cho Hai Thành, choáng đó nghe.
TB: Thông tin 2Thành quay về làm cơ quan NN bị nhầm với 6Bảnh thì phải?
Chúc đi nhỏng vui dài dài....
NM
-Moon,
Trả lờiXóaKết thúc như vậy đó bạn. Kì này bắt buộc anh 2Thành lên tiếng nhé.
Cám ơn lời chúc của bạn "trước lúc bác đi xa".
Mấy bữa nay thấy tên bạn ở khắp nơi, "ăng òi", he he...
-Mía,
Trả lờiXóaChầu ốc hai người sẽ bớt tốn RB. Hai bạn vui nhé, hẹn bữa nào về, sẽ "đúp bồ ốc".
-Hai Thành,
Nghe kìa bạn Mía nói bức thư của em Trang đọc cảm động, anh Hai kìa.
-N.M,
Trả lờiXóaLà vậy đó, bạn cũng biết tính Hai Thành mà.
Tôi đã sửa lại chi tiết bạn nhắc.
Cám ơn N.M nhiều.
Hết hứng viết tiểu thuyết, pác kết cái rụp.
Trả lờiXóaMà kết happy. Ok xong.
:)
Pác (chắc cùng cả nhà) đi nhỏng vui ha. Đi nhỏng hoài làm thèm quá.
Em đi khóc đây.
Chuyện hay như trong cổ tích vậy đó pác. Chúc cả nhà có chuyến đi thật thú vị. Mùa này đến Thụy sĩ gia đình pác nhớ lên núi chơi tuyết, đã lắm là không bị lạnh!!!
Trả lờiXóađi nhiều biết nhiều kể thật nhiều chuyện cho đám nhỏ nghe anh nhé.
Trả lờiXóaChúc chuyến đi thật thú vị và tươi mới.
Chuyện dài có hậu. Hay!!!. Nhưng tôi còn hơi thắc mắc là Trang lấy chồng sanh con với người Việt hay ông già người Hàn vậy Sáu Bảnh?
Trả lờiXóaP.S
-Lana,
Trả lờiXóaChuyen Trang co bay nhieu thoi, co gio se viet may chuyen vui doc choi. Cam on ban.
-KC,
Trả lờiXóaDuoc ban thich thu voi cau chuyen, rat vui, cam on KC.
Se di mui Tuyet o Thuy Si theo loi KC.
6Bảnh giờ chắc trong phòng cách li ko chừng.Chữ chẳng dấu gì cả,have a good trip.
Trả lờiXóa1 euro,4 móc chìa khóa tháp épfen(xin lỗi ko biết tiếng france,nhớ mặc cả).Thank you Du.
Đoạn kết ngắn mà hay, đúng mong đợi của em, cũng như nhiều người (em nghĩ).
Trả lờiXóachúc cả nhà đi chơi vui nhen anh Đỗ. Rồi về kể chuyện bọn em nghe.
"Oai gioai oai", xai cai IPhone nay met qua.
Trả lờiXóa- J.G,
Ve nha vua nhau vua ke chuyen,J.G ha.
-P.S
Lung lo con ca vang, ban muon hieu sao thi hieu.
-Gtl,
Ga lai de 1 trung roi. Bay gio moi len may bay.
Cam on moi nguoi. Chuc khoe.
-Chibadau,
Trả lờiXóaDoan ket la thuc te Nhi vay do ban va cung la hop ly phai khg ban. Ban da doc nhung bai truoc roi phai khg?
Chúc đi zui zẻ.Tụi này cũng chuẩn bị cưỡi ngựa về miền viễn Tây đây.Mùa nước nổi rồi.
Trả lờiXóaChào bác Đỗ,
Trả lờiXóaEm phát hiện ra blog của bác đêm hôm kia, đọc 1 lèo chuyện 3 chàng thủy thủ viễn dương và cô Trang. Kết thúc có hậu cho cô Trang.
Nhưng mà em không thấy thỏa mãn khi đọc tới câu "6Bảnh không hề yêu Trang". Cô Trang đã nghĩ như vậy, 6 Bảnh có "cắn răng" không đính chính cũng được, nhưng em nghĩ nếu như vậy thì Trang và anh Hai Thành nếu không thành vợ thành chồng thì cũng phải có chút gì đó chớ. Đồng ý là bác không cần nói thẳng ra, nhưng phải mí mí thế nào, chứ mọi chuyện cắt cái rụp như vầy, em ấm ức lắm :)
Chúc bác đi nhỏng vui vẻ.
Chuyện kết thúc có hậu, tình tiết gây chú ý, tò mò muốn coi tiếp kết qủa ở 'chương' tiếp theo. Tuy nhiên em thắc mắc làm sao Trang có email của Sáu Bảnh mà gởi tới đúng 'địa chỉ' vậy, chắc yếu tố nầy là hư cấu để kết truyện đây. Lúc anh quen cô ta đã lâu rồi, thời đó làm gì có email, thêm nữa đã lâu rồi Trang không liện lạc với các anh mà. Phải chi lúc đó anh nhận được một cuộc gọi từ 'người quen cũ' thì câu chuyện trọn vẹn hơn.
Trả lờiXóa-AK7,
Trả lờiXóaCa nha di choi mien Tay "Mua nuoc noi" vui ve nhe.
- Ban ND1,
Trả lờiXóaTrang nghi vay, con 6B khg noi gi, lam lui di tau ma.
Khi do hoi 3 nguoi nay choi chung, lam an chung, an nhau chung, anh 2T lam quan ly. Ban doc them bai "Ban toi" de ben le phai de biet them tinh 2T.
De khi nao co thoi gian toi se viet them "mi mi" ban nhe.
Cam on ban doc ky va gop y, rat vui. Co gio moi vo nha noi doc choi ban nhe.
- Ban ND2,
Trả lờiXóaBuc tho dien tu la chi tiet thuc ban a. Toi doc lai va nghi la Trang co dt cua nha hang Cay Keo Xanh va lien lac voi anh Khanh chu nha hang se ra so dt va hop tho 6B, vi anh Khanh choi than voi 6B va 2T ma.
10 nam sau la khoang thoi gian sau nam 2000. Email thong dung lau lam roi ban oi. Dt di dong toi da co nam 95 co ma.
Tui rat thich loi gop cua ban. Cam on ban nhieu.
Thượng lộ bình an, anh hỉ. Mong tin và hình :-)
Trả lờiXóaGọi mãi cho Vũ Anh (0939081835) mà không được. Phải nhờ phần còm của Đỗ:
Trả lờiXóaVũ Anh ơi, gọi ngay cho anh Quốc, 0903830939, có việc chung.
Sax!Ôg KQ sáng tác ra số mới thì làm sao gọi đc.
Trả lờiXóaSố Đạt cho đấy. Nay liên lạc được rồi.
Trả lờiXóaNặc danh 1.
Trả lờiXóaYeah, em chờ anh mí mí,vì trong chữ "lầm lũi" của anh em thấy có uẩn khúc :)
-Ban ND,
Trả lờiXóaBiet dau duoc day, con nguoi ta. 6Banh im lang, khong he noi gi ve chuyen ay. Chi co anh Khanh noi va Trang nghi anh Sau "lam lui" di tau. Co the 6B khong vuot qua cai barie Do Son thi sao, hoac mot ly do nao do, de nguoi ta phai suy nghi, ban a.
Có người mừng Sn năm nay hoành tráng quá hen, không biết là nâng ly mừng tuổi ở xứ nào nữa.
Trả lờiXóaBác, chúc bác khỏe mạnh, iu đời, vui vẻ và đi nhỏng được nhiều nhiều nha bác
Câu chuyện kết có hậu và cảm động. Không nghĩ quá khứ của Trang làm Sáu Bảnh đắn đo vì không thể không quý mến một cô gái với bản chất hiền lành, xinh xắn, chịu khó vươn lên như vậy. Có lẽ chỉ là những xao xuyến thôi, nếu yêu thật thì đã có kết cuộc khác. Hình ảnh Sáu Bảnh lầm lũi đi tàu là đẹp nhất.
Trả lờiXóaÂn nhân của Trang phải là cả hai Sáu Bảnh và anh Hai Thành chứ anh. Chúc anh một chuyến đi chơi vui.
-Mia,
Trả lờiXóaCam on ban Mia nho toi sinh nhat vo chong tui. Nam nay nang ly SN o Rome, vo tham toa thanh Vatican, vui.
Sap ve roi.
-DT,
Trả lờiXóaQua khu co the chi la mot ly do de suy doan vay thoi ban oi. Nhat tri voi DT, 6B moi chi la sao xuyen cung la mot ly do.
Chuyen co den duoc voi nhau hay khong bay gio khong quan trong nua, quan he tay ba tay tu trong sang vay la dieu dat duoc cua cau chuyen roi phai khong ban?
Cam on DT nhieu.