Con đường 14 đi lên cao nguyên dù đã mấy năm rồi, đào bới lên xuống cho tới tận bây giờ vẫn xấu xí gập ghềnh như thế. Nhưng với ai đó đã yêu thích và thường lên thăm Tây Nguyên, nếu có thời giờ dịp này đi lên trên ấy, khi mưa sắp hết và mùa khô đang dần tới sẽ thật dễ chịu và thấy như trong một khung cảnh mới và tâm trạng khác.
Lâu lâu ở trên đường đi, một bụi Dã quỳ trong ngày nắng nhìn đã thấy từ xa xa, vàng rực lên một góc. Loài hoa dại bên đường ấy hình như ít được người ta để ý bởi nó chỉ như nằm ở bên lề hay ranh giới giữa những khu vườn, trong năm lá xanh ngắt, bụi tốt tươi cao ngang tầm mắt, chỉ tới mùa hoa nở mới trở nên rực rỡ khắp nơi. Hoa Quỳ, Dã quỳ hay Cúc Dã quỳ, cái tên nào cũng thật dễ thương, có lẽ chỉ dành cho người hoài niệm và du khách phương xa. Hiếm hoi những vạt Dã quỳ trải dài đường đi xưa kia, bởi tiếc là nó chẳng được người ta cưng chiều và gìn giữ lấy từ mùa này sang mùa khác, để những bụi Dã quỳ cứ tự mình mọc dại, tới mùa ra hoa, kết trái rồi lại phát tán đi những mầm cây, loanh quanh cứ mãi ở bên đường.
Núi rừng xa mờ mờ sương trắng và bên ta mỗi sớm mai nắng lên có lá có hoa đậm đà. Hoa người trồng hay hoa dại bên đường, mỗi loài là mỗi sắc hương. Cây Móng bò lơ thơ hoa tím công viên, một cây hoa Giấy hồng tươi rực rỡ trước cổng nhà ai hay những bụi hoa dại bên đường lạ lẫm, giữa nền trời xanh mênh mang thoáng đãng làm nhẹ lòng du khách. Có hai thứ hoa cảm thấy như là riêng tư của cao nguyên mùa này có lẽ là Dã quỳ và hoa Cà phê.
Hoa Cà phê vào mùa thật dễ thương. Bông trắng muốt mảnh mai mỗi sớm trong làn sương mờ mỏng. Cả một khu vườn rộng, hương thơm ngan ngát dịu dàng cứ quanh quất đâu đó bên mình còn trên cành cây xanh, những bông tuyết trắng đầu mùa tinh khôi vương vãi khắp nơi, chụm đầu lại hay lốm đốm trên mỗi ngách lá. Trong khí trời lành lạnh ấy, bên ly cà phê Ban Mê, thứ bông trắng hương thơm nhẹ nhàng ấy như muốn nhắc rằng mùa Giáng sinh đang tới.
Và, chịu khó chờ đợi bên những cánh hoa xinh, một chút thôi, ta sẽ được gặp và chiêm ngưỡng sự cần mẫn như rong chơi của những cánh bướm cánh ong đang ở đâu đây, sẽ mon men, nhẹ nhàng xà tới rồi mải miết hút lấy hương hoa của đất trời cao nguyên.
Cao Nguyên vào mùa lạnh thì cũng là mùa Dã Quỳ nở rộ mà bác ha. Cám ơn bác đã mang những loài hoa của Cao Nguyên về đây cho có đứa vừa ngắm, vừa mít ướt vì nhớ quê xa nè!! ... hic hic ...
Trả lờiXóaChúc bác và gia đình năm mới mọi sự bằng an, yên vui và hạnh phúc ngập tràn nha.
PS: Lâu lắm mới thấy bác trở lại blog đó nhen!
Chừng nào có dịp về thăm cao nguyên nhớ lựa mùa Dã Quỳ nở bạn nhé, bây giờ có thêm hoa cà phê cũng dễ thương nữa.
XóaCùng chúc bạn và gia đình một năm mới nhiều niềm vui và hạnh phúc.
(Bạn Nhí ở nhà cũng mới nhắc sao lúc này cha biếng viết bài, hi hi...)
Dạ vâng. Có dịp về thăm cao nguyên thì sẽ nhớ lụa mùa hoa DQ mà về chứ. Nhớ lắm rồi nè. Rồi cả hoa cà phê thơm ngát, nồng nàn, trắng trong nữa chứ.
XóaBạn Nhí nhắc ba rồi đó, vậy thì ba nhớ viết thuờng hơn đó nhe. ;)
Năm mới, hứa là sẽ siêng hơn.
XóaHappy New Year 2015 !
Trả lờiXóaMến chúc anh chị và hai cháu thật nhiều hạnh phúc và sức khỏe !
Cám ơn bạn nhiều và cũng thân mến chúc bạn cùng gia đình một năm nhiều niềm vui, hạnh phúc và mọi điều tốt đẹp.
Trả lờiXóaCảm ơn anh đã chia sẻ. Lần đầu tiên em biết tới hoa Cà phê. Thật dễ thương! :)
Trả lờiXóaTại không gặp mùa hoa nên ít người để ý tới đó bạn.
XóaĐại ca thật tài khi đưa được cả hoa cà phê công nghiệp và dã quỳ hoang dã vào một bài viết trữ tình vậy! Muội rất mê dã quỳ!
Trả lờiXóaVào mùa nở, hoa Dã quỳ vàng rực trên con đường đi thật dễ thương phải không Q.MF.
Xóa