Trà Thái gái Tuyên, là nghe người ta nói vậy chớ chưa quen được em gái Tuyên nào, chưa biết dễ thương làm sao nhưng nhớ về Tuyên Quang là nhớ tới một cái chợ làng quê Việt dưới một gốc cây đa già khi đi ngang thấy loáng thoáng xa xa là phải dừng lại.
Đơn sơ, rất nhỏ và xơ xác nhưng rất đặc trưng chợ của một vùng quê em miền trung du thuở nào từng được tới, nhìn thấy là lòng nao nao. Thật tiếc là khi đi ngang không nhằm đúng ngày phiên, chỉ còn cảnh chợ chiều. Phiên chợ cây đa già ở đây cứ năm ngày một, nhằm ngày đuôi Hai và Bảy âm lịch. Đó là một ngôi chợ làng ở huyện Sơn Dương Tuyên Quang.
Từng bước chân trong chợ vắng và hình dung có một hàng tò he, một chõng mạch nha, kẹo bột ở một góc cho trẻ nhỏ, nơi kia bán cuốc xẻng, liềm hái lúa hay một cái lò rèn đỏ lửa, một góc bán cây giống là những mầm su hào, khoai tây rau diếp con. Hỏi người đi đường, người ta nói đó là ngôi chợ cổ Sơn Dương, cổ là vì cái nếp phiên ấy không biết đã từ bao đời và chợ dưới gốc đa già không biết đã bao nhiêu năm tuổi.
Nhớ về Tuyên Quang là nhớ một tiệm cơm ven đường với những món ăn ghé ăn rồi xa rồi để nhớ, để thèm một lần được ghé lại.
Con cá Nheo suối nấu măng rừng ư, kiếm đâu ra ở đất xì phố này một con cá Nheo da trơn, mình bông vàng râu dài hai ngạnh sắc để nấu măng rừng? Chắc là loài cá ấy nó cùng họ con cá Lăng, cá Trê cá Bò, nhưng cái giống sống ở nơi sông đầu nguồn suối miền ngược thịt da săn chắc thơm ngon làm sao. Con cá Bống, cá Đục sông Lô cũng là lạ, mang nướng vàng ươm ăn với xôi chiên và nhắm rượu 138, thứ rượu mang tên ngồ ngộ, nghe như cái chỉ thị nghị quyết chống tham nhũng gì đấy thì thôi rồi. Ở đây còn có món ngọn đu đủ luộc chấm muối ớt làm mồi cũng bắt.
Ăn nhậu rồi mời các anh các bác ra bàn uống trà và hút thuốc lào vặt nói dóc cùng em. Trà mạn thật ngon và em cháu lao xao mời chào, dạ thưa lễ phép bây giờ hiếm gặp ở nơi nào.
Ở vùng cao dễ thấy những cái tên tiệm giản đơn, nhìn là đoán chừng tên quán ghép tên vợ chồng, thường thì tên người vợ đứng trước mới hên.
Ai đó ngược Tuyên Quang đi Hà Giang trên quốc lộ 2, ngang cầu Bắc Mục, ghé một lần tiệm cơm Hạnh Lợi, thưởng thức mấy món cá sông suối đầu nguồn cho biết.
Trung du, sông Lô.
Nghe bác này kể xong lại thèm ......thèm được tận mắt, đích thân đến đó ...thèm được ngắm cảnh, được gặp những con người chân quê ....và được nếm cả những món ăn đặc sản từng nơi nữa nè!!!
Trả lờiXóaPhien cho duoi goc cay da gia, da lau qua khong duoc thay canh nay.
Trả lờiXóaNhung van con do trong ki uc.
Được đi chơi và được ăn đặc sản thì còn gì bằng há anh.
Trả lờiXóaCó ai vô Nam cho gởi chút trà Thái vô làm quà đây nhỉ :)
Trả lờiXóaNgười ta nói : Trà Thái gái Tuyên.
Trả lờiXóaSao Lana gửi có một thứ hà.
em cũng thích dừng chân ngồi hóng mát dưới gốc đa lắm, nếu cây đứng ở cổng làng cổ kính nữa thì tuyệt đỉnh giang san :)
Trả lờiXóa-Dã Quỳ,
Trả lờiXóaThế nào cũng có dịp bạn về thăm Đà Lạt, dong duổi những nẻo đường quê nhà và những bữa cơm dân dã, thú vị lắm.
-Trăng Quê,
Trả lờiXóaKhông biết người ta sẽ giữ được những phiên chợ quê ở mọi miền còn bao nhiêu và bao lâu nữa.
Còn đó trong kí ức phải không.
-Bảo Kim,
Trả lờiXóaĐược đi nên kể chuyện dọc đường chút chút với bạn bè đó BK.
-Lana,
Trả lờiXóaHay là đổi lại gái Thái trà Tuyên nhỉ.
-Việt,
Trả lờiXóaHai trong một bạn ơi.
-Titi,
Trả lờiXóaCây đa và gốc đa trưa Hè, thêm cốc nước vối nóng hoặc trà tươi nữa...