Đầu năm đọc một bài viết của bạn, tâm sự rất thật, nhẹ nhàng thôi nhưng để cho suy nghĩ hoài. Ghiền thuốc lá! Cái tật bị người ta chê trách nhiều ít lâu nay, có điều vợ con thường nể nang người đàn ông là người chủ gia đình, nhiều công lên việc xuống, cực chẳng đã người ta mới nói ra thôi.
Hút thuốc khi còn là sinh viên, tới giờ hết mấy chục năm, nghĩ mà ớn. Hồi đó a dua theo chúng bạn, ghiền vô cái hại có biết đâu, cũng dợm bỏ hai ba lần rồi chưa xong. Ngày đó nghĩ người trai cầm điếu thuốc phì phèo coi nam tính. Đứng chém gió trước chúng bạn hút một hơi no gió, thổi ra từng vòng tròn lớn nhỏ, vòng trước lòn vô vòng sau, cứ thế cho hết khói, điệu nghệ. Khi đứng ngồi nói chuyện với bạn gái, tay mang điếu thuốc lá thấy tự tin hơn, như là tay chân không dư thừa. Ngày đó phái nữ coi bạn trai hút thuốc cũng bình thường, ai cũng hút hết mà. Yêu thương qua nụ cười ánh mắt, nắm được tay nhau như là đã tỏ tình và chịu đèn nhau rồi chớ nếu thời đó mà biết "hung" nhau, nghe mùi thuốc lá chắc là các nàng sẽ bái bai tránh xa không chút luyến lưu.
Ghiền thuốc lá cũng cực lắm chớ. Sài Gòn bây giờ nhiều người không ưa thuốc lá và ở nhiều nơi công cộng không được hút thuốc. Ngay khi ngồi quán xá ngoài trời, không hiếm lần thấy người nữ bàn bên nhăn mặt, có khi họ bỏ sang bàn khác xa hơn khi bàn mình có người đốt thuốc, mắc cỡ làm sao. Biết chớ.
Sang Mỹ tới chơi nhà người ta, cẩn thận ra ngoài thật xa hút thuốc, sau rồi hít hà nhai thêm cây kẹo bạc hà rồi mới trở vô mà vẫn nghe tiếng ai đó đằng hắng. Ừa, khói thuốc nó còn vương cả trên áo trên tóc, biết chớ.
Đi du lịch nước ngoài hút thuốc là cả một phiền hà. Ở một trạm dừng xe bên Nhật trên đường đi chơi, giữa rừng núi bao la gió lộng, đầy khí đầy nắng gió mà người ta vẫn quây riêng một góc cho mấy con chó cưng đi vệ sinh, chạy nhảy đỡ bó giò cẳng chung luôn chỗ với mấy gã ghiền thuốc lá ở một góc thật xa. Nhìn đám bạn đốm bạn nâu chạy nhảy kế bên qua lớp cửa kính thầm nghĩ tội nghiệp cho mình, người ta nhốt người hút thuốc trong này, coi mình không bằng mấy bạn ấy nữa, còn người sang trọng á, người ta đang mua quà lưu niệm rồi nghỉ chân ngồi uống nước trong phòng lịch sự sạch sẽ trên kia kìa.
Chắc chắn hút thuốc không tốt cho sức khỏe của mình, làm phiền người thân và cả những người khác xung quanh mình. Biết chớ. Có một điều ái ngại nhất là khi hun vợ con, cứ sợ là mùi thuốc lá hôi vương tóc, vương áo vương cả vào phần thương yêu...
Nhớ một lần chở con đi khám răng bác sỹ quen, bữa ấy xong sớm Nhí nói bố đánh men răng luôn đi. Cô nha sĩ khen răng cha Nhí còn tốt đấy. Nói vui với cô chắc tại uống trà, hút thuốc nhiều đó nên răng chắc. Cô cười. Hồi xong việc ra ngoài cô lắc đầu trách nhẹ Nhí, tại sao mẹ và bé lại để cho cha hút thuốc lá nhiều thế này sao. Bé Nhí ăn theo liền: Đó, bố thấy chưa. Từ bữa đó biết nghe lời trách, là hút thuốc ít hơn, là ra khỏi nhà mới hút, là né không để con nhìn thấy và có thói quen không phì phèo trước mặt những người nữ được, dù quen hay lạ và ở đâu, thèm thuốc ra thật xa một góc mà hút.
Đám nhỏ bây giờ hầu hết không hút thuốc, thật mừng. Chúng ghét mùi thuốc lá và ghét cả người hút thuốc. Biết chớ, nhưng tội nghiệp quá, mấy người lớn muốn bỏ thuốc lá lắm nhưng chưa ngay được. Vậy nên khuyên mấy nhỏ đừng có hút vô mai mốt cực lắm.
Sang Mỹ tới chơi nhà người ta, cẩn thận ra ngoài thật xa hút thuốc, sau rồi hít hà nhai thêm cây kẹo bạc hà rồi mới trở vô mà vẫn nghe tiếng ai đó đằng hắng. Ừa, khói thuốc nó còn vương cả trên áo trên tóc, biết chớ.
Đi du lịch nước ngoài hút thuốc là cả một phiền hà. Ở một trạm dừng xe bên Nhật trên đường đi chơi, giữa rừng núi bao la gió lộng, đầy khí đầy nắng gió mà người ta vẫn quây riêng một góc cho mấy con chó cưng đi vệ sinh, chạy nhảy đỡ bó giò cẳng chung luôn chỗ với mấy gã ghiền thuốc lá ở một góc thật xa. Nhìn đám bạn đốm bạn nâu chạy nhảy kế bên qua lớp cửa kính thầm nghĩ tội nghiệp cho mình, người ta nhốt người hút thuốc trong này, coi mình không bằng mấy bạn ấy nữa, còn người sang trọng á, người ta đang mua quà lưu niệm rồi nghỉ chân ngồi uống nước trong phòng lịch sự sạch sẽ trên kia kìa.
Chắc chắn hút thuốc không tốt cho sức khỏe của mình, làm phiền người thân và cả những người khác xung quanh mình. Biết chớ. Có một điều ái ngại nhất là khi hun vợ con, cứ sợ là mùi thuốc lá hôi vương tóc, vương áo vương cả vào phần thương yêu...
Nhớ một lần chở con đi khám răng bác sỹ quen, bữa ấy xong sớm Nhí nói bố đánh men răng luôn đi. Cô nha sĩ khen răng cha Nhí còn tốt đấy. Nói vui với cô chắc tại uống trà, hút thuốc nhiều đó nên răng chắc. Cô cười. Hồi xong việc ra ngoài cô lắc đầu trách nhẹ Nhí, tại sao mẹ và bé lại để cho cha hút thuốc lá nhiều thế này sao. Bé Nhí ăn theo liền: Đó, bố thấy chưa. Từ bữa đó biết nghe lời trách, là hút thuốc ít hơn, là ra khỏi nhà mới hút, là né không để con nhìn thấy và có thói quen không phì phèo trước mặt những người nữ được, dù quen hay lạ và ở đâu, thèm thuốc ra thật xa một góc mà hút.
Đám nhỏ bây giờ hầu hết không hút thuốc, thật mừng. Chúng ghét mùi thuốc lá và ghét cả người hút thuốc. Biết chớ, nhưng tội nghiệp quá, mấy người lớn muốn bỏ thuốc lá lắm nhưng chưa ngay được. Vậy nên khuyên mấy nhỏ đừng có hút vô mai mốt cực lắm.
Bữa nay gặp, làm bộ nghiêm mặt nói, có báo đăng bài phê bình anh hút thuốc lá quá trời kìa,. Ghiền cách gì lại còn hút thuốc trên xe hơi khi đi chung với vợ con nữa. Mấy bữa nay mọi người chê trách quá. Anh cười hiền, biết rồi. Công nhận người ta nói đúng chớ, có hút thuốc ở đâu thì hút chớ hút thuốc lá trong xe là quá đáng lắm đó nha. Anh bảo chỉ có bữa đó thôi, tại bữa đó anh ôm tài, lái xe đường dài tới hai mấy tiếng lận.
Thêm tấm hình này cho biết, bốn người thấy trên bàn có bốn gói thuốc, vậy là anh hay em ai cũng hút ráo. Và tấm hình nụ cười nhận lỗi hút thuốc trên xe thay lời muốn nói, hút bữa nay thôi, bớt từ từ rồi sẽ bỏ luôn cho coi. Một bữa nào đó, mấy anh em ngồi với nhau mà không còn thấy gói thuốc nào trên bàn đó nha.
Lúc này thường một mình ở nhà, ngóng những niềm vui ở xa nên người viết còn hút thuốc lá nhiều. Đọc bài tâm sự của bạn ấy chợt giật mình, nghĩ là sẽ bớt hút mỗi ngày một ít rồi bỏ hẳn, coi rồi sao chớ cũng phải ráng thôi. Trời thương trong tứ đổ tường ấy anh và tụi này chỉ vấn vương có một điếu thuốc lá chớ đám này mà dính cái vụ kia kìa thì thôi rồi, khó cai ghiền lắm à nghe.
Lúc này thường một mình ở nhà, ngóng những niềm vui ở xa nên người viết còn hút thuốc lá nhiều. Đọc bài tâm sự của bạn ấy chợt giật mình, nghĩ là sẽ bớt hút mỗi ngày một ít rồi bỏ hẳn, coi rồi sao chớ cũng phải ráng thôi. Trời thương trong tứ đổ tường ấy anh và tụi này chỉ vấn vương có một điếu thuốc lá chớ đám này mà dính cái vụ kia kìa thì thôi rồi, khó cai ghiền lắm à nghe.
Chắc là phải nghỉ thôi Bác à..bây giờ nhìn thấy hình trên bao bì ghê quá
Trả lờiXóaCám ơn lời khuyên của Bs. Chắc là bớt dần rồi bỏ hẳn thôi T ơi.
Trả lờiXóaĂn gum đi anh Đổ cứ nhai liên tục cho đở ghiền, cậu của em bỏ thuốc lá nhờ gum đó. Ráng đi nha, nghỉ đến sức khỏe và gia đình vợ con cho có thêm sức mạnh. Chúc anh thành công. (Ba em có người bạn lúc mới bỏ thuốc lá thì luôn cầm điếu thuốc trên tay nhưng không đốt, kẹp vô tay cho đở buồn, vậy mà bác ấy cũng bỏ được đó)
Trả lờiXóaChưa chắc nhờ gum là bỏ thuốc lá được đâu BK. Có lẽ nhờ gum cho bớt thèm thuốc lá, còn ăn thua do mình thôi và cả bè bạn chơi chung nhóm thường ngồi với nhau. Tất nhiên tự mình phải ráng bỏ phải không bạn.
XóaDạ đúng là phải do mình quyết tâm làm thôi, còn thuốc dán hay ăn kẹo gum cũng là phụ. Chúc anh thành công nha.
XóaCám ơn BK.
XóaBỏ được là tốt anh. Em có mấy ông chú cũng đang tập bỏ thuốc lá.
Trả lờiXóaHơi khó nhưng phải ráng thôi, tốt cho mình nhiều điều, nhưng chắc là T không vướng vào bạn thuốc lá này đâu nhỉ.
XóaDa, khong anh. Chi vuong vo beer/ruou thoi ;)
XóaRB thì mình cũng vậy, khi có bè bạn uống vui với nhau chớ không có ghiền, nghĩa là thi6u1 không thấy thèm, không uống một mình được phải vậy không .
XóaAnh ơi, tuyệt vời qúa, cám ơn anh đã tâm sự thay cho bạn bè mình, đọc từng dòng rồi nghĩ suy, cảm thông với các anh thật nhiều, thấy vui vui và âm ́ ap hơn mặc dù bên ngoài đang băng giá @-}--
Trả lờiXóaVui quá, "ấm áp hơn dù bên ngoài đang băng giá". Thấy bữa nay bên ấy Houston gần 40 độ F, chừng 4 độ C là nước muốn đóng băng được rồi. Được cảm thông là tôi có điểm với anh B rồi hén.
XóaQuên, cho em xin bài này nha Anh;-)
Trả lờiXóaTự nhiên đi bạn.
Xóa"Hút bữa nay thôi rồi bỏ" là câu tâm huyết, nhưng rất khó tin. Bỏ sau 2 năm kiểm chứng lại thấy người ta hút không thèm mới gọi là "dứt áo" đại ca ui! Cái nguyên do hút thuốc lá ở các chàng trai thường giống hệt nhau như vậy, còn lí do bỏ được hay không thường khác nhau :)
Trả lờiXóa"...Hút bữa nay thôi, bớt từ từ rồi sẽ bỏ hẳn" viết rõ trong bài mà bạn, ăn thua do cái quãng bớt từ từ'' đó. Khoái các bạn cứ khích tướng vậy, quê quê có khi bỏ được sớm hơn đó.
XóaThì muội thấy cái sologan chạy tít mù nơi tấm hình cuối mừ! :)
XóaCố lên đại ca!
Kì này tự hứa là sẽ bỏ đấy MF.
XóaĐại ca dám nghéo tay ko? :) Cố lên!
XóaCoi như đã ngoéo tay rồi đó.
Xóacũng may em không ghiền, khi đi chơi ăn nhậu mới làm tí cho sướng :))
Trả lờiXóaỪa GUY, đừng thèm ghiền chi cho cực cái thân.
Xóa"nhờ" chị Th. viết lên chút tâm tình mà giờ mới có ....tâm sự của người hút thuốc lá (đang bớt và dần bỏ) đó nhen.
Trả lờiXóaKhoái câu này ghê nà: "Hút bữa nay thôi, bớt từ từ rồi sẽ bỏ hẳn"
hổng thích câu này chút nào hết trọi á: "khi hút thuốc trở lại, biết sao không, cái điếu thuốc hút lại ấy nó mới đã làm sao."
Câu bạn hổng thích là câu giỡn mà. Ý là chọc những người ghiền thuốc lá 2,3 lần bỏ thuốc hổng được, hi hi...
XóaVà tui ít bữa nay cũng đã giảm bớt nhiều rồi bạn.
Bỏ được thuốc là pác sẽ ghi danh trên ĐẠI LỘ NGHỊ LỰC đó. Một mình hơi khó song em tin là anh làm được.Cố lên anh nhé, có gì có mấy em luôn động viên, giúp anh vượt qua cơn thèm thuốc. Phải có việc gì bận rộn chút mới quên được 'EM YÊU" đã từng sát cánh mấy chục năm ròng anh ơi
Trả lờiXóaSẽ cố gắng để được người Hà Nội ghi danh đại lộ nghị lực nhé. Bữa đó giờ bớt được nhiều đó bạn, phiền nhất là khi ngồi bù khú với bạn bè là hút nhiều. Và cũng đúng là có việc bận rộn sẽ quên thuốc lá.
Xóa"Hút bữa nay thôi, bớt từ từ rồi sẽ bỏ hẳn"
Trả lờiXóaTheo kinh nghiệm bản thân là bỏ hẳn luôn, không bớt từ từ gì cả. Cái "từ từ" là cái làm phiền mình nhiều nhất.
"khi hút thuốc trở lại, biết sao không, cái điếu thuốc hút lại ấy nó mới đã làm sao."
Câu này không phải giỡn mà thật đấy. Thỉnh thỏang, vui, hứng chí kéo vài hơi sau khi làm vài hớp cay cay... nó đã gì đâu á :P
Bác nói giỡn với cô nha sĩ, nhưng thật ra là sự thật. Ông cụ tớ 90 tuổi rồi mà răng còn chắc lắm, chưa rụng cái nào, chỉ phải cái là vàng cáu trà và thuốc lá thôi :P
Ông cụ tớ hút thuốc, ít nhất cũng trên dưới 60 năm, thế mà chẳng "từ từ" bác ạ. Một ngày đẹp trời ngài phán một câu bỏ thuốc là bỏ luôn.
Chúc bác thành công trong việc bỏ thuốc. Tớ nghĩ bác nên chọn một ngày đẹp trời nào đó bỏ hẳn luôn, không thương tiếc.
Chào bạn ghé thăm nhà và góp ý rất thích thú . Bạn đã bỏ thuốc, bỏ hẳn luôn, không từ từ gì cả, thật hay. Nghe lời bạn để cái Tết này qua, thử kí đơn ly dị cái một không thương tiếc coi sao. Cám ơn bạn nhiều.
XóaNăm mới vui thiệt vui nghen bác Đỗ!
Trả lờiXóaBQ có bạn facebook nên bỏ blog lâu quá đi. Năm mới mạnh giỏi, bé Na và cả nhà nhé.
XóaHihi... bác viết chân thành quá :)
Trả lờiXóaTi ti chắc không dị ứng với thuốc là nhiều lắm đâu nhỉ.
XóaTheo tui, bỏ là bỏ liền. Bỏ từ từ không bao giờ thành công đâu.
Trả lờiXóaLàm vậy được thì tui và nhiều người đã làm từ lâu rồi bạn Trăng ơi. Hơi khó nên mới ráng tứ tứ đó bạn.
XóaCó một ông bác sỹ
Trả lờiXóaTới nghỉ hotel kia
Gặp ông chủ hút thuốc
Trên tay đỏ liên hồi...
Khó chịu thì ít thôi
Bệnh nghề nghiệp lên tiếng
Tôi khuyên ông chân thành
Hút thuốc nhiều tốn lắm
Ngàn thứ bệnh mang theo
Người thân hay kì kèo
Và muôn ngàn phiền toái...
Chủ khách sạn hỏi lại:
Bác sỹ chắc không nghiền
Mà tôi xin cảm phiền
Xin ngài cho tôi biết
Nhà tôi ba đời riết
Chủ của khách sạn này
Tất cả cũng đều hay
Thuốc lá là có hại
Nhưng có một điều lạ
Chẳng ai bỏ việc nghiền
Công việc cứ phất lên
Đời này qua đời khác
Còn muôn người không hút
Đến xem giá từng xu
Tôi chưa thể đi tù
Vì bệnh nghiền thuốc lá
Nên nghe ông vui quá
Tôi sẽ bỏ từ từ
Một mai hết nguồn thu
Tôi sẽ không còn hút...
Bài thơ hay, lý sự hút thuốc lá cũng hay nữa, he he...
XóaNhưng thiệt tình chơi với nhiều bác sĩ, (không nói bs trẻ) em thấy mười ông hút hết tám.
Vừa đọc bài này vừa phì phèo....đã ghê! Đọc hết bài cũng vừa hết điếu thuốc.
XóaHe he... đã gì đâu phải không.
XóaTui giảm được phân nửa rồi.
Anh oi Ngoc LAN bao Nguoi Viet muon xin Anh bai nay, Anh thay sao
Trả lờiXóaĐược thôi má BeBo, mong cho thêm nhiều người bỏ được thuốc lá.
Xóabài viết có ý nghĩa
Trả lờiXóa