Bão mới đi qua, làng quê xơ xác. Vương vãi khắp trong nhà tới ngoài sân là những manh chiếu rách, những mảnh áo không còn lành lặn và những vật dụng sứt sẹo cũ kỹ. Tất cả nháo nhào như một đống rác. Căn nhà kê được một chiếc giường đơn, cái giạt gường không mền gối đã không còn lối cho bước chân hai người, là nhà của mệ đó. Nhìn thử quanh căn nhà bà lão coi có kiếm được thứ gì có thể mang bán đặng lấy tiền mua tôn mới. Tuyệt nhiên không có một thứ gì có thể xài được, may chăng chỉ để mệ xài chứ đừng nói mang bán mang cho ai được. Chị Dậu ngày xưa còn có đàn chó con mang bán chớ nhà mệ á...
Cứ ca ngợi mãi, cứ câu chữ và ngôn từ nhảy múa bao nhiêu năm nay hết kiên định rồi lại định hướng, mà sao khổ hoài... Làm sao có thể coi đây là cuộc sống, con người ta. May vẫn còn đâu đó chút nghĩa xóm và tình người đồng loại. Những mảnh đời cô đơn và cơ cực ấy nhiều lắm quanh ta và ở rất gần, gần ngay mặt lộ, là quốc lộ chứ chưa nói tới vùng sâu vùng xa xôi nơi núi rừng đâu đâu đó nữa.
Ôi chao, biết nói sao hả mệ, nhìn đời chán thiệt.
Bão tới, bão đi rồi bão lại về, năm nào cũng thế. Biết là xung quanh còn rất nhiều cuộc đời cơ cực, nhưng không nghĩ có nhiều những mảnh đời cơ cực như thế, và những người nữ thật cô đơn. Biết là ngày này người ta sẽ chúc tụng nhau trên ti vi đài báo lại những câu chữ vinh danh phụ nữ Viêt Nam. Nhưng không biết những người nữ nghèo khó cô đơn ở mảnh đất miền Trung nghèo này có biết tới cái ngày này không nhỉ, ngày 20 tháng Mười phụ nữ Việt Nam ấy.
Du lịch là thứ phù hợp với tiềm năng của Quảng Trị, chán là chẳng ai giúp họ đi theo hướng này. Họ nghèo quá, thương ghê
Trả lờiXóaĐồng ý vậy, giá mà đừng phá những rừng dương già chắn gió cát lấy làm bon sai, đừng phá rừng xây hồ xây thủy điện...
XóaPhụ nữ VN còn khổ nhiều lắm. Chỉ mong những người sát cánh là chồng con sẽ thông hiểu và chung tay nhiều hơn trong cuộc sống gia đình. Hôm qua em xem trên TV chương trình về người dân tộc gì ấy , chồng chăm con, nấu cơm , dọn dẹp nhà cửa , vợ đi làm đồng về chỉ việc ăn và chơi với con :)
Trả lờiXóaTui nghĩ người dân tộc vùng ấy thiệt hay, giống như bên Bắc Âu vậy ha bạn.
XóaThương nhất các cụ già.
Trả lờiXóaỪa bạn, thương mấy người già nghèo và cô độc. Nhìn không khóc được, thấy đắng lòng.
XóaMoi lan co bao vo mien Trung la kho cho nguoi dan :(
Trả lờiXóaBão tới nơi này liền liền đó bạn. Tại nghèo quá nên sơ sài quá và cơn bão nào vô cũng có chuyện.
Xóa