Ngày khai trường, đường phố Sài Gòn như sáng hơn với sắc áo học trò sau một mùa Hè vắng. Xế trưa, đám nhỏ túa ra cổng trường hớn hở với mẹ cha còn các cô giáo nụ cười thật tươi cùng những tà áo dài sắc màu hứa hẹn một năm học mới nhiều tốt lành.
Năm nay hết được quyền đưa đón con trẻ trước cổng trường, vắng niềm vui luồn lách trong những con hẻm thông sát giờ vào lớp, nhưng nhớ và nhớ lắm. Nhớ mùi sườn nướng hàng cơm tấm sáng trong con hẻm bờ kè, nhớ mùi bánh kẹp trước cổng bụng đói giờ tan trường và nhớ những chiều chạy sô đi học thêm, bố con vẫn chọc cười nhau trên đường phố dù mưa hay nắng. Nhớ các con thật nhiều.
Bữa nay mới là ngày khai trường của bé, năm nay là ở một ngôi trường mới xa thật xa. Căn me trước giờ đi học 7h15 tính điện thoại chúc mừng một câu nhưng không kịp, dì Năm nói bé mới bước ra xe rồi, thôi thì gởi theo một nụ hôn gió vậy, như mọi khi, mỗi sớm bé bước qua cổng trường.
Sự thay đổi đầu tiên là đi học đúng giờ, điều mà chưa một buổi học nào khi còn ở nhà bé làm được, luôn để cho cha bé ngày nào cũng phóng vội trên đường, tới cổng trường còn mở phân nửa, thở phào toát hết mồ hôi, nhìn anh giám thị cười xòe.
Đầu Hè qua xứ Huê Kỳ, rủ bé tới thăm cho biết ngôi trường mới mà bé sẽ tựu trường sau mùa Hè này. Một ngôi trường lớn vừa phải, nhiều cây xanh và thảm cỏ. Trường nữ sinh và vị trí gần gia đình, bé rất thích và cha bé cũng an tâm.
Bé thật thuận lợi, sướng hơn chị Hai rất nhiều. Lúc trước Hai học xa hơn
và nội trú phải tự lo nhiều thứ, vậy nên bé phải ráng học, chỉ cần gần
bằng chị Hai là được khen rồi.


Không được đưa bé đi học hàng ngày nhưng cảm nhận được sự tự tin và hòa nhập của
bé ở môi trường mới. An lòng và cầu chúc cho mọi sự thân thiện, an lành
cho các mối quan hệ và sự học của bé.
Giờ này đã xong lễ khai trường? Bé mặc đồng phục mới coi sẽ thế nào? Về nhà hãy đọc những dòng nhắn nhủ của cha. Và mỗi lần ngồi bàn học ở nhà, bé nhớ là cái kệ sách ấy có bàn tay của người "anh hùng ngõ hẻm", người luôn rất nhớ và dõi theo từng bước chân các con đó nghe.
Ngôi trường mới của bé.