 |
Cha và Hai. |
Con người ta lớn lên có ảnh hưởng của môi trường sống rất nhiều là trường học và xã hội nhưng lớn nhất có lẽ là sự quan tâm nuôi dạy của gia đình mẹ cha.
Hồi nào giờ người ta thường nhắc tới Mẹ nhiều hơn Cha, trong thơ văn hay trong rất nhiều lời hát ngợi ca người Mẹ. Ít năm gần đây, do sự giao lưu văn hoá cởi mở hơn nên các bạn trẻ biết rằng ở nhiều nơi xa xôi, người ta có một dịp để nhớ về và giành riêng cho người Cha của mình. Đó là Ngày của Cha vào Chủ nhật thứ ba mỗi tháng Sáu hàng năm. Có nhiều người làm cha đã vui vì con trẻ mình hưởng ứng theo ngày đó.
Đầu tiên là lời chúc yêu thương, rồi một bữa tiệc vui gia đình hay một món quà nho nhỏ mang ý nghĩa.

Ngày của Cha năm nay ai đó lần đầu có quà của con trẻ. Cũng ngày của Cha năm nay chia tay con, nguyên ngày bay trên bầu trời trở về xứ.
Mang liền tấm áo con gái lớn mới mua tặng hồi hôm, cha ấm lòng, con vui sướng chụp tấm hình trước giờ chia tay ra phi trường. Hai nhắc cha ráng không được nhăn, cười thật tươi, coi trẽ trung bảnh toỏng ớn luôn.

Còn bạn Nhí nhỏ bữa trước ôm về một bé Gấu hiền lành mang theo thông điệp tình yêu trước ngực. Coi vậy bé còn con nít, đi chơi ở đâu đó tô tượng mang về tặng cha.
Hỏi bé chớ tình yêu thương này con giành tặng cho ai, chung chung vậy sao? Bé chỉ coi bên đây nè cha. Ôi trời, Út cưng tui để tình yêu Cha dưới cái mông bé Gấu dzầy được sao trời. Bé cười khoái chí, hổng phải, đó là cái lưng mà, yêu bố cả phía trước và cả phía sau trái tim. Tại bé Gấu nhí này hơi "lùng" nên lưng hay mông cũng "dzậy" hà, ha ha...
Hôm rồi thấy hai nhỏ chụm đầu với nhau đang coi chung một thứ gì đó và nhỏ to nhìn về phía cha. Chúng phát hiện cha có lưu giữ kỉ niệm của chúng khi còn bé xí. Là tấm hình nhỏ của bé chị, là nét chữ đầu đời của bé em viết cho cha. Cha ép chung trong một ngăn bóp. Chúng thì thào rồi liếc nhìn qua. Làm bộ ngó nghiêng nhưng cha hay hết, lòng cha bỗng rộn vui.
Nhóm bạn già chơi chung với nhau hồi đó giờ, ngoài tếu táo việc đời và quan tâm tới nhau, ai cũng là người cha lo toan con cái hết mực. Làm việc gì trái phải cũng thường nghĩ về con cái trước.
Một bữa ngồi cà phê với "Sói biển", hỏi thăm con bé lớn nhà bạn bữa nay sao rồi, thấy bạn như vui hơn mọi bữa. Tốt rồi, mới có một công việc tương đối, tốt nghiệp hết mấy tháng, qua phỏng vấn hết mấy nơi, đang lo nó nản lòng. Mắt bạn sáng lên, cười...
Còn một lão cũng tên Hai Sói nhưng là "Sói thiệt", gội đầu mau hơn rửa tay. Mấy tháng nay lão vẻ hơi là lạ. Không ưa cà phê không nhậu nhẹt gì ráo mà cứ kêu hoài bạn tới nhà, tuần nào cũng sáng trà cà phê trưa lai rai "Bắp hoa sữa Giôn vàng". Một bữa đang nhậu sương sương, đá nhẹ hỏi việc làm thằng con sao rồi lão mới cho hay. Lão "Sói" lo sốt vó hổm rày, người ta cứ theo dụ khị thằng Hai ở nhà đi làm việc cho bên an ninh nào đó, lão lo hỏng mất đời con. Thằng nhỏ mới đi làm, kiếm được công việc bên một nhà băng. Lão cười, it bữa nay xong việc lớn, dzui dzui đãi bạn nhậu chơi có được không?
Dịp sau Tết, ông bạn "Kều" nhận tin con gái đang sống xa nhà mang cháu ngoại về Sài Gòn chơi, ông bạn già dễ thương ấy như dễ thương hơn mọi khi, nhiều chuyện và hay cười hơn mọi khi. Ngồi đâu lâu một chút là tranh thủ mở ra cái góc riêng của con cháu trong cái laptop thường mang theo, coi hình của nó, nghe giọng tập nói của nó, coi một mình, cười cũng một mình. Nghe Tây đồn, có lần lão nhớ con, ra ngoài Hà Nội đi chơi cho vơi bớt nỗi nhớ, lão một mình ngẩn ngơ đi bộ hết mấy vòng cầu Long Biên.
Con cái đã lớn nhưng sống ở xa, nhớ lắm và bạn sẽ còn nhung nhớ dài dài.
Lâu lắm không ra tới Hà Nội, bạn bè cũ chỉ chuyện trò dóc dách qua mấy lời còm trên blog hay khi ở không bỗng nhớ, alu mấy câu thăm hỏi. Tháng trước ra chơi Hà Nội, gần ba năm mới ra gặp lại sao bữa nay thấy thằng bạn "Mỳ" nó buồn buồn. Bạn bè nói đúng là nó buồn thiệt, chuyện nhà. Bữa sau ngồi được với nhau, qua lại mấy vòng xoay tua, bạn mới nói. Đứa lớn có gia đình riêng nhưng tụi nó không hạnh phúc, thương con nên nghĩ, nên buồn, buồn lắm. Đang tưng tưng tây tây, nghĩ rằng tám mấy câu muốn động viên bạn, ai dè nhìn mắt nó muốn đỏ, hoảng, thêm mấy ly, mấy câu nữa cậu khóc là chắc.
Làm người cha, khi còn khỏe, còn sáng là còn lo hoài hoài, kể cả khi con cái chúng đã lớn, kể cả khi chúng đã trưởng thành, có những mảnh riêng mà không tự lo được tròn.
 |
Nhí quậy và bám cha từ nhỏ. |
Và người ta làm con, có mấy khi, có mấy người nhìn thấy được Cha rơi nước mắt không nhỉ. Khó đấy nhưng có đấy, bởi những người làm cha luôn kín đáo, họ không thể để vợ con nhìn thấy mình yếu mềm. Sẽ phải là xúc động lắm trong yêu thương và lo lắng, có khi vì đứa con mình hư, có khi vì đứa con mình không được tròn vẹn, không được thành đạt và có khi đơn thuần chỉ là nỗi nhớ vì xa cách nhau.
Tấm lòng và lo nghĩ của những người Cha giành cho con là dài lắm, là xa lắm.
 |
Hai bên cha hiền như con búp bê. |
Bữa qua mắc bay trên bầu trời, bữa nay nằm nhà coi đá banh bên trời Tây, rồi nhớ con, rồi lạ giờ, ngồi viết hổng thèm ngủ luôn.
Là muộn một chút thôi, gởi ít lời thương mến tới các con và tâm sự cùng mấy bạn già đã làm Cha, để rồi mai sớm ta hẹn nhau, sẽ ngồi cùng nhau nhà lão "Hai Sói", đủ tụ, cụng ly mừng muộn "Ngày của Cha".