Mùa Hè rồi cho mấy nhỏ tham gia dong chơi nửa phần xuyên Việt từ Đà Nẵng đi miền Trung và Tây Nguyên. Là chuyến đi dọc đất nước đầu tiên nên mấy nhỏ háo hức và được chiều chuộng hết mực.
Biết là ở xứ Quảng có nhiều món ăn ngon, ít nhất nhiều người thừa nhận và rất thích có mỳ Quảng, tôm mũ ni miền biển và món bê thui.
Bữa đó đi thăm khu tháp Chàm cổ Mỹ Sơn, chú Việt nói đám nhỏ bữa trưa sẽ được ăn bê thui Cầu Mống, một món ăn rất ngon và rất đặc sản của đất Quảng Nam.
Xui xẻo thay cho cuộc chơi, mới rời quốc lộ quẹo đường vô tháp gặp ngay mấy chú phú lít công lộ toét cho một toét. Rất nhiều xe bị "dzịn" lại với lỗi quá tốc độ. Khu vực này nổi tiếng ngoài miền Trung bị phú lít "dzịn" bởi cái biển báo hạn chế tốc độ bốn chục cây số giờ người ta lừa nhau đặt ngay khúc ngã ba cua quẹo, khách lạ lo kiếm đường đi rất khó nhìn thấy. Nhiều người cẩn thận nghĩ là đang khu thị tứ cứ tà tà dưới năm chục là dính.
Mất rất nhiều thời gian, nộp phạt tại chỗ họ không cho và bắt phải vô kho bạc huyện nộp, thương thay khách du lịch và lo nhất là loanh quanh với cái chuyện nộp phạt này không chừng mất cả ngày, làm sao còn bê thui Cầu Mống quê miềng được đây.
Quá trưa ghé huyện, gởi xiền nhờ người ta nộp phạt giùm để lấy giấy xe, khóc thầm lặng lẽ, bụng đói, mất toi gói kinh phí bê thui và thùng bia của các bọ cho người ta mà đã thấy Cầu Mống đâu đâu. Nhìn cái mặt rầu rầu của tài Việt thấy thương hết sức, nhưng quyết là phải cho mấy nhỏ thưởng thức món bê thui đất này.
Rồi Cầu Mống, Điện Phương, Điện Bàn đây rồi, sẽ gặp một dãy các quán bê nằm bên quốc lộ 1A ở khu vực này. Xế bóng ghé quán chị Mười, ráng nụ cười tươi dù trưa tới giờ có phải ăn mầm đá.

Hũ hành tía ngâm đặt trên bàn nhìn thật hấp dẫn, kế bên hai dĩa rau ghém thật sạch mắt gồm xà lách xắt nhỏ, ngò thơm húng quế lẫn giá sống và điểm một ít cải tỉa thơm nồng. Tất nhiên đồ chơi cho bánh tráng cuốn phải đủ chuối chát và khế xắt. Tỏi nữa, nghe nói có tỏi Lý Sơn thì nhất. Lại là ớt xứ Quảng, ớt xanh lớn trái, giòn và cay dã man. Chờ người ta mang thịt bê lên, sốt ruột, đói bụng, cuộn ít rau sống chấm mắm. Lạ, rau ở đây cũng thơm ngon hơn nơi khác là sao. Đặc biệt là mắm cá Cơm để chấm. Nghe đâu làm từ cá Hội An mang vô.
Thực ra mắm xứ Trung miền biển từ mắm Ruốc mắm Sò mắm Rò, mắm con tôm con cá Cơm cá Nục đều ngon, mắm ngon từ Huế trở vô Đà nẵng đến xứ Quảng, phải cái hơi mặn chút thôi.

Bê thui khéo tay, chín vừa tới. Nhìn miếng thịt bê còn hồng, nhưng ăn vừa miệng, ngọt ngay. Món bê không cần thính bóp như các tiệm bê thui ở Sài Gòn thường làm. Trải ra miếng bánh tráng, thịt bê được thái rất đều, vừa cuốn, thêm vào rau sống và phụ tùng cho đủ, cuốn lại chấm với mắm cá, cắn thêm miếng ớt xanh, hít hà... Các bà thị xã ở nhà có khéo tay mấy cũng không cách chi mần bê, pha mắm cá ngon bằng tay chị Mười Cầu Mống...
Bạn mình Dathb bỏ nhỏ, bê thui Cầu Mống nổi tiếng rồi nhưng Cầu Mống còn có thêm món sáo bò gồm thịt bê tái, gân bò hầm nhừ cũng được nhiều người ưa thích!
Bẻ vụn bánh tráng, thứ bánh tráng nướng Phú Chiêm giòn rụm thả vô tô cháo bò, thêm một chút rau sống là ta có thể nhâm nhi thưởng thức. Hoặc ngồi đó rảnh rang, kêu tô xí quách bò, AD và bạn có thể lai rai... Tóm lại với món ăn miền Trung là, cần phải khám phá.

Ai đó đường xa qua xứ Quảng, căn giờ đi ngang Điện Phương dát bữa cơm rồi ghé ăn. Lựa quán có nhiều xe đậu trước bởi cánh lái xe qua lại thường, rành rẽ món và tiệm ăn ngon. Không thôi quán nào cũng được, cũng rau ớt ở đây, cũng con bê xứ này, có hơn nhau là cách bày biện cho đẹp mắt.
Người ta nói mắm cá biển Quảng Nam ngon nhất, bánh tráng thì được làm từ thứ gạo quê thơm thảo từ một làng cùng xã Điện Phương, làng Phú Chiêm nổi tiếng với nghề bánh tráng gạo, còn thịt bê vùng này ngon ngọt nhờ ăn cỏ đồng đất quê mình, rồi trái ớt cay xé lưỡi, rau dưa đất này cũng thơm ngon hơn, trả công cho người nông dân vất vả, nên mới có món bê thui Cầu Mống nức tiếng lâu nay.
Đất Quảng-2012.