Nếu như cơn bão ấy không nặng nề đến như thế, nếu nhà cửa lối xóm không bị tốc mái gió bay, nếu cha không bị té, nếu như sớm đưa được cha tới nhà thương và nếu ...
Nhà mình thì tạm yên ổn sau bão nhưng nhìn quanh đâu đây cũng thấy cây đổ, cột đèn nghiêng, nhà tốc mái, làng quê tan tác. Cha cùng với mọi người trong xóm ấp đi dọn dẹp những đống đổ nát trong xã, chạy qua nhà lối xóm phụ giúp người ta, những nhà neo đơn, những người cùng nghèo khó và bị mưa bão làm thiệt hại nặng nề hơn ngay sau lúc cơn bão mới đi qua. Bữa ấy lên mái làm tấm lợp lấy lại nơi ăn ngủ cho một nhà cùng xã, không may cha hụt chân té xuống đất, chỉ một ngày sau cha đi xa mãi, bỏ lại các em côi cút khi còn rất nhỏ.
Em ngồi đó vòng tay bồng đứa em đang còn thơ dại, ánh mắt xa xăm nhìn những người khách lạ từ phương xa tới nhà viếng cha. Em ngồi đó như đang nuốt vào trong nỗi mất mát thật lớn của gia đình, đang sẻ chia cùng đứa em thơ mới chỉ biết ngơ ngác trong nỗi đau thương. Trong ánh mắt ấy đã mang nghị lực của những người dân lam lũ miền quê biển Quảng Trị.
Rồi sẽ qua đi những ngày đau thương, rồi những ngày tới sẽ còn nhiều vất vả. Em sẽ ráng học và sẽ còn làm được nhiều việc phụ mẹ nuôi em. Vững chãi lên em ơi, rồi mai mốt này em sẽ là người đàn ông trụ cột của một gia đình.
Em ngồi đó vòng tay bồng đứa em đang còn thơ dại, ánh mắt xa xăm nhìn những người khách lạ từ phương xa tới nhà viếng cha. Em ngồi đó như đang nuốt vào trong nỗi mất mát thật lớn của gia đình, đang sẻ chia cùng đứa em thơ mới chỉ biết ngơ ngác trong nỗi đau thương. Trong ánh mắt ấy đã mang nghị lực của những người dân lam lũ miền quê biển Quảng Trị.
Rồi sẽ qua đi những ngày đau thương, rồi những ngày tới sẽ còn nhiều vất vả. Em sẽ ráng học và sẽ còn làm được nhiều việc phụ mẹ nuôi em. Vững chãi lên em ơi, rồi mai mốt này em sẽ là người đàn ông trụ cột của một gia đình.