Thị xã nhỏ với một vài con phố yên ả nằm bên bờ sông Hậu hiền hòa. Dòng sông, bến nước cho ghe thuyền tấp nập đi về. Sông ngã ba ngã bảy là nơi giao lưu của con người và hàng hóa lục tỉnh, để nơi đây đủ gạo trắng nước trong, đủ cá tôm và cây trái ngọt lành suốt năm tháng. Nếp sống người dân thị tứ miền Tây cũng chân chất mộc mạc không xa khác là mấy với người dân quê.
Gia đình lớn của Hai Hùng ở thị xã này hồi nào giờ, cũng lặng lẽ, hiền hòa, cuộc sống của họ vốn giản đơn, yên ả lâu nay như cái thị xã nhỏ và mọi người nơi đây.
Gia đình lớn của Hai Hùng ở thị xã này hồi nào giờ, cũng lặng lẽ, hiền hòa, cuộc sống của họ vốn giản đơn, yên ả lâu nay như cái thị xã nhỏ và mọi người nơi đây.
Sáng chủ nhật ấy chở cậu con trai về nhà thăm nhà ngoại, Yến vui mừng khoe với cả nhà, Hai Hùng nhà con mới được chính thức điều động xuống đi tàu, là tàu biển chở hàng hóa đi khắp nơi, mấy bữa nữa đầy hàng, sang tuần là tàu ảnh ra khơi, kỳ này chạy nước ngoài đó, đã quá đã chưa, chuyện như nằm mơ ấy chớ.
Đúng là một chuyện lớn lao ở nhà nên ai cũng mừng vui cho vợ chồng Yến và một bữa liên hoan vừa như chia tay vừa để cám ơn cho mọi sự tốt lành.
Đúng là một chuyện lớn lao ở nhà nên ai cũng mừng vui cho vợ chồng Yến và một bữa liên hoan vừa như chia tay vừa để cám ơn cho mọi sự tốt lành.
Những năm tháng ấy, được làm việc trên những con tàu buôn, đi về giữa các cảng biển nước trong nước ngoài là đồng nghĩa đời sẽ lên hương, là chỉ vài chuyến biển đi nước ngoài thôi sẽ mở mày mở mặt với thiên hạ, người giỏi giang, có duyên buôn bán còn làm giàu được nữa, người ta ai cũng nói vậy. Phải không phải chưa biết, chỉ biết được xuống tàu là quá mừng vui.
Ngày tỉnh nhà thành lập công ty vận tải biển, Hai Hùng đang làm bên bưu điện tỉnh. Dịp đầu năm nhân tết Nguyên đán tới thăm nhà dượng Tư, người bà con gần với mẹ Yến, nghe ông hỏi: "Thằng Hai có thích đi tàu viễn dương dượng xin cho, qua bển có cơ làm ăn buôn bán, thấy mấy đứa đi tàu biển đứa nào cũng khá". Yến nghe chuyện mừng lắm, về bàn với chồng. Dượng đang làm việc bên tỉnh, không khó. Ít bữa sau Hùng chuyển từ bưu điện về công ty vận tải biển.
Hùng đã quen với cái moóc tạch sè, đánh và nghe nhận điện gởi đi về, từ hồi nào giờ làm mỗi việc đó, rành quá rồi. Công việc vô tuyến điện dưới tàu biển trong ngành kêu bằng thợ VTD sẽ thêm vào phần nghe nhận dự báo thời tiết, cấp sóng hay gió bão mây mưa của đài khí tượng các quốc gia lân cận trong vùng biển sẽ đi qua. Hàng ngày tổng hợp lại báo cáo thuyền trưởng làm thông tin cho kế hoạch chạy tàu. Vốn sáng dạ, Hai Hùng làm quen nhanh với công việc mới. Sau chuyến đi thực tập, anh có chức danh vô tuyến điện dưới tàu Ninh Kiều. Con tàu chạy biển đầu tiên của một tỉnh miền Tây nhiều tôm cá, thứ hàng xuất khẩu chiến lược để kiếm ngoại tệ về cho tỉnh. Hai Hùng bước vào nghề đi biển nhẹ tênh.
Vợ chồng Hai Hùng háo hức hổm rày. Ở thị xã nhỏ miền Tây này rồi sẽ biết tới vợ chồng nhà Hai Hùng. Rồi hẻm Cây Sao này hàng ngày mọi người sẽ thấy và sẽ chết thèm nhìn Yến với chiếc xe máy đẹp nhất, hàng ngày đi về chở cu Bim. Không phải là mấy cái xe cub cối, cúp cánh nghĩa địa mà lúc này thấy người ta chạy lền ngoài đường, phải là chiếc Nữ hoàng kìa. Anh Hùng sẽ mua cho cô Hai một chiếc Honda nữ hoàng màu đỏ tươi mà có lần vợ chồng cô chợt thấy một cô gái trẻ phóng lướt qua ngoài quốc lộ, sang trọng và đẹp dữ dội. Rồi cu Bim nhà cô sẽ có rất nhiều những món đồ chơi hấp dẫn, con voi vừa đi vừa đánh trống, xe hơi trên xa lộ, xe lửa chạy trên đường rày... Mỗi lần lên thành phố, thấy trẻ nhà người ta chơi, cô hằng ao ước, thèm muốn... Cô còn thích một chiếc xe đạp nhỏ xinh cho cu Bim tập chạy nữa.
Ngày tỉnh nhà thành lập công ty vận tải biển, Hai Hùng đang làm bên bưu điện tỉnh. Dịp đầu năm nhân tết Nguyên đán tới thăm nhà dượng Tư, người bà con gần với mẹ Yến, nghe ông hỏi: "Thằng Hai có thích đi tàu viễn dương dượng xin cho, qua bển có cơ làm ăn buôn bán, thấy mấy đứa đi tàu biển đứa nào cũng khá". Yến nghe chuyện mừng lắm, về bàn với chồng. Dượng đang làm việc bên tỉnh, không khó. Ít bữa sau Hùng chuyển từ bưu điện về công ty vận tải biển.
Hùng đã quen với cái moóc tạch sè, đánh và nghe nhận điện gởi đi về, từ hồi nào giờ làm mỗi việc đó, rành quá rồi. Công việc vô tuyến điện dưới tàu biển trong ngành kêu bằng thợ VTD sẽ thêm vào phần nghe nhận dự báo thời tiết, cấp sóng hay gió bão mây mưa của đài khí tượng các quốc gia lân cận trong vùng biển sẽ đi qua. Hàng ngày tổng hợp lại báo cáo thuyền trưởng làm thông tin cho kế hoạch chạy tàu. Vốn sáng dạ, Hai Hùng làm quen nhanh với công việc mới. Sau chuyến đi thực tập, anh có chức danh vô tuyến điện dưới tàu Ninh Kiều. Con tàu chạy biển đầu tiên của một tỉnh miền Tây nhiều tôm cá, thứ hàng xuất khẩu chiến lược để kiếm ngoại tệ về cho tỉnh. Hai Hùng bước vào nghề đi biển nhẹ tênh.
Có người nhắn Yến ra chợ thị xã. Cái thị xã miền Tây nhỏ xíu xiu, mấy người bán buôn hàng xỉ ở chợ ai cũng hay Hai Hùng sắp được đi viễn dương, ai cũng hỏi thăm. "Đi Sing phải hôn, hay Hồng Kông?". "Đi Sing có hàng cho thằng Hai mua về nè, lời hết biết luôn, cho hay giá mua bên bển, giá thâu vô bên đây luôn nè, hàng về là nhớ giao liền tui nghe". "Vợ chồng em cần vốn không, chị mới gom hụi đang để không nè, lời lóm nhiêu đâu, tính sau đi"...
Ai cũng vui cười với Yến, ai cũng săn hỏi. Họ đưa cho cô những tờ giấy ghi kín tên những mặt hàng, kí hiệu, số lượng, màu sắc, giá cả bán mua... Yến mừng lắm, nhìn vô giấy đã thấy giàu. Cô nghĩ, chuyện bán buôn coi vậy chớ thiệt là dễ.