Chủ Nhật, 9 tháng 1, 2011

Givral và bia Bố già.

một góc đường phố trung tâm thành phố có một nhà hàng nổi tiếng bao năm nay với các loại bánh ngọt tuyệt hảo. Đó là nhà hàng Givral, cái tên gọi thân thuộc với người Sài Gòn đã từ lâu. Ở đó vừa bán bánh, vừa cà phê sáng, và dát trưa chiều có bán nhà hàng.

Sài Gòn không thể có góc ngã tư nào đẹp hơn thế. Bạn có thể ngồi ở đó vừa uống cà phê, ăn sáng hay ăn uống một chai bia, vừa cảm nhận cuộc sống đường phố qua lớp kính trong suốt bao quanh nhà hàng.

Có một thoáng tà áo dài nhẹ lướt ngoài ô cửa, có tay trong tay nắm chặt, đôi lứa qua đường hay tiếng ồn ào quen thuộc của dòng người xe nối đuôi nhau, lâu lâu chợt len qua khe cửa kính hẹp.
Bên kia đường là nhà hát thành phố cổ kính, thân quen đổ dài bóng nắng. Khách sạn Caravelle quý phái nằm dưới một chút và góc kia là nhà hàng Lam sơn bán đùi cừu cơm nị của già Bảy Thuận. Sài Gòn thật thanh bình và thân thương.

Có một nhóm bạn tứ xứ chơi thân với nhau, lâu lâu gặp nhau thường hẹn ngồi Givral. Mỗi lần tới, bước vô cửa là Sáu Minh, con trai nhà Mai Hạc trà danh chơi chung nhóm đưa mắt một lượt tìm kiếm "muội" và "bố", hai người phục vụ bàn thường xuyên ở đây, họ đều là người Hoa, hiếu khách và rất hay cười.
-Chào bố. Đó là câu nói cửa miệng của Sáu, quay qua kiếm cớ cười toe với muội một cười, rồi mới đi lại ngồi bàn quen thuộc.
-Ô là là... chào Sáu Minh mạnh giỏi, "la dze" chứ?
Thường đứng bên tay nắm cánh cửa kính ra vô, người bồi bàn già ấy mỉm cười nhớ khách.
"Bố" có một nụ cười rất hiền, ông tận tình với khách đến không thể nỡ buồn ông một điều gì. "Muội" cũng rất hay cười. Thấy khách quen ghé là nhỏ Phụng, tên cô gái, đang làm gì cũng chạy ra, chào cái, cười cái, tít hết cả đôi mắt một mí, còn khuôn mặt bầu bầu ửng hồng xinh xắn như búp bê. Cho tới bây giờ nhớ, là thấy những gương mặt thân thương của họ cùng với nụ cười.

Là người Hoa, họ phục vụ khách theo phong thái người Hoa, ân cần, niềm nở và để luyến lưu cho khách. Khi nào cũng áo trắng thắt nơ, khi nào gặp mặt cũng là nụ cười và khi nào cũng thấp thoáng ở bên cửa kính. Bạn có một cử chỉ hơi khác hay đưa ánh mắt như tìm kiếm, họ hiểu ý và nhanh lắm, sẽ có miếng nước tương, dĩa ớt nhỏ hay là thứ gì đó đúng là bạn đang cần.
Nằm kế bên nhà hàng Givral là một quán bia nhỏ mang tên Bố già. Cái tên ấy là anh em tự kêu với nhau vậy chớ quán không bảng hiệu, không quảng cáo, chỉ những người biết mới vô. Quán bé xí xì xi, chừng mấy mét vuông chứa đồ và đủ cho mình chủ quán đứng lên ngồi xuống xoay trở. Khách vài ba người ngồi ghế xúp dưới mái hiên ngoài lề đường Lê Lợi trước cửa quán, uống bia lạnh không mồi.

Tàu về bến buông neo. Ngoài Nhà Bè, cảng thực vật hay khu cảng Sài Gòn, đâu cũng vậy, làm xong thủ tục là anh em thủy thủ hết ca trực vội vã đi bờ sau những ngày lang thang biển. Người có gia đình thì trở về nhà, người ở tỉnh thì đi chơi thăm bạn bè đâu đó. Lần nào cũng vậy, đi bờ buổi tối chung với cu Cự Tửu là phải lội bộ tới thương xá Eden góc đường Lê Lợi Đồng Khởi, ngồi uống bia cho đã, tới khuya ngất ngư rồi mới về thăm nhà.

Bố già, người đàn ông lớn tuổi, tóc để dài và bộ râu cũng dài, áo thun quần soọc một mình ngồi quán bán và tiếp khách. Ông chủ quán từng trải, hiểu đời nhưng trò chuyện là thấy ông chừng mực, hiền lành. Ông ưa chuyện với những người khách hiểu biết, ưa khôi hài, ngang tàng và hơi bụi bặm một tí, tại bởi khách tới uống bia nơi đây vốn đã là khách chọn.

Sài Gòn những năm ấy có hai nơi ướp bia lạnh ngon nhất là ở đây và quán Mỹ Nguyên lâu đời của dì Hai ở đường Nguyễn Thiện Thuật. Những chai bia được ướp trong nước đá trộn thêm ít muối cho một nhiệt độ thích hợp, bia đúng tầm, đặc kẹo, sền sệt, nhừa nhựa, lạnh ngắt nhưng vẫn giữ được mùi bia thơm, uống vô tới đâu biết tới đó.
Những chuyến đi biển chung với cu Cự Tửu nên mới biết nơi này, tối đêm về chung hai thằng cùng ghé, không có nó thì đi một mình, về đây làm chay ít chai ướp lạnh, dóc với chủ quán vài câu chuyện, đã gì đâu.

Xe cộ và người đi càng đêm càng thưa dần. Một vài cặp tình nhân chậm bước không nhớ đường về. Những nghệ sỹ, nhạc công tan hát muộn, ăn mặc đẹp và ai cũng điệu đàng cùng nhạc cụ đồ nghề, vội vã những bước chân hai ba bậc tam cấp nhà hát thành phố, để mau trở về nhà. Mấy xe khô mực, bắp nướng lâu lâu lượn qua lại dướn mắt, cười cười, gật đầu ráng mời chào thêm một vài vị khách cuối ngày. Những người bán vé số đã dần về, về nhà hay về đâu...

Ngồi đó, ở một nơi giữa trung tâm thanh lặng, nhâm nhi, nhìn ngắm, mỉm cười với cuộc sống đường phố về đêm thật nhiều thú vị, hiểu thêm đời, thêm người và yêu lắm Sài Gòn ơi.

Không biết bây giờ họ đang ở đâu rồi, "bố", "muội Phụng" và "bố già" bia lạnh ấy.
Nhìn chiếc cần cẩu đưa cánh tay dài màu vàng lia qua lại trên những bức tường quen, chợt nhớ họ da diết. Cái ô vuông Eden, Givral này có quá nhiều kỉ niệm với rất nhiều người Sài Gòn, đang ở đây hay đã đi xa, sẽ không còn nữa mai này, sẽ chỉ còn là hoài niệm.

Givral và bia lạnh bố già đã đi vào kỷ niệm. Khi khách sạn Caravelle đã nối dài qua đùi cừu cơm nị của già Bảy và kế bên là bia tươi Lion, bóng đổ nhà hát đã mất dần. Ở trung tâm này, nơi có những viên gạch nền móng đầu tiên của thành phố, nơi có lề đường đi bộ nắm tay nhau chậm bước dưới mái hiên cổ, có cột đèn cô đơn đầu phố, nơi ấy có những gốc Dầu rái cổ thụ vươn thẳng lên trời, thả xuống đường những cánh chuồn quay tròn trong gió, nơi ấy có những người từ lạ thành quen... đầy ắp kỷ niệm...

Một bữa nào nghe tin Givral sẽ ra đi thấy buồn buồn. Bữa nay tại nơi góc phố ấy, những bức tường của kỷ niệm đang rớt xuống những mảng vỡ cuối cùng...

27 nhận xét:

  1. Lần nào em vào SG cũng thuê khách sạn ở quanh quanh góc Quảng Trường Lam Sơn, không biết có phải chỗ bác nói không.

    Ở đó có đoạn phố thụt vào thật là duyên, như là trốn khỏi những đoạn phố nhộn nhịp ấy nhỉ.

    Trả lờiXóa
  2. -L2C,
    Đúng là gần đó bạn ạ. Ngồi ở Givral nhìn qua cửa kính là thấy con hẻm đó.

    Trả lờiXóa
  3. -L2C,
    Hiểu ý là bạn muốn nói đường Công trường Lam Sơn. Đúng là như là một đoạn phố thụt vào, yên ả.
    (Lúc đầu nghĩ là bạn nói con hẻm mà bây giờ là cổng sau khách sạn P.H.)

    Trả lờiXóa
  4. lại mất dấu kỷ niệm nữa ha bác :).
    Chia sẻ cùng bác.

    Trả lờiXóa
  5. -Ừa Mía,
    Đúng là lại mất dấu kỷ niệm, ở đâu cũng vậy thôi. Chỉ mong những quy hoạch mai mốt đừng làm mất thêm những gì thực sự là "dấu" của tất cả mọi người.

    Trả lờiXóa
  6. @Đ.N : Anh thích đọc những mẩu truyện ngắn của em lắm vì chúng mộc mạc, chân thật và rất tình người. Không phải ai cũng có được cái nhìn về cuộc sống thường ngày quanh mình và đồng cảm được cái đau, sự lo toan của người dân lao động cũng như những giờ phút hạnh phúc được ngồi cùng bạn bè thân thiết để cùng nhau ôn lại những kỷ niệm xưa. Cám ơn em.

    Trả lờiXóa
  7. -Chào anh P.H ghé nhà em.
    Thời gian vừa rồi thấy truy cập ở CH Séc nhiều, em ngờ ngợ là anh rồi. Sao anh có địa chỉ trang này ta, có lẽ một trong 2 bạn Thu rồi. Thấy truy cập từ Bỉ cũng thường xuyên nhưng cấm khi nào bạn ấy vương lại gót hài. Có giờ ghé đây dóc với em nhé.
    Anh khỏe chứ và Tết có về?
    Năm mới chúc anh và gia đình mọi sự tốt lành nhé.

    Trả lờiXóa
  8. Bác ơi, Givral là một phần hồn của góc đường trước nhà hát, biết xây lại là sẽ đẹp hơn nhưng cái hồn ấy chắc không còn nữa ...:(

    Trả lờiXóa
  9. @Đ.N : Anh được nghe về " mảnh trời riêng " này của em từ lâu rồi nhưng cứ chủ quan là tất cả những bài viết em ở đây đều có ở blog của lính Trỗi mình. Vào rồi mới biết là " vậy mà không phải vậy ". Anh thích đọc những bài viết của em từ lâu rồi, nhất là những cảm nhận của em về cuộc sống bình dị hàng ngày, về những điều mà nhiều người khác coi như nhỏ nhặt, không có gì để nói.
    Trước Tết anh sẽ có mặt ở SG và chắc chắn rằng mấy anh em mình sẽ lại gặp nhau ở quán cafe ANH ĐỖ.
    Thỉnh thoảng anh có chat với EGK.9. Anh sẽ " sửa gáy " cho.
    Chúc em cùng gia đình luôn vui, khỏe. Nhớ cho anh gửi lời hỏi thăm khối K.7. Đọc bài viết của AK.7 về chuyến đi ĐBSCL vừa rồi mà thấy thèm. Hồi tháng 4.2010 anh cũng có đến đấy nhưng chỉ ở lại được có 2 ngày thôi, ít quá. Năm nay chắc anh sẽ có nhiều thời gian hơn và sẽ cố gắng bám càng mọi người để được ngao du một chuyến.

    Trả lờiXóa
  10. Đúng là em có một chút chung, một chút riêng tư bởi mỗi nhà mỗi cảnh. Một vài BT cũng tám với em ở đây như Gtl, Đạt bôt, AK7 và mấy Quế.
    Anh ghé đọc chơi và góp ý thường nhé.
    Hẹn nhau Tết này, sắp tới nơi rồi.

    Trả lờiXóa
  11. -M.S,
    Tôi cũng nghĩ như bạn.
    Một vòng khu trung tâm từ cột cờ Thủ Ngữ kéo qua chợ Bến Thành, lên tòa thị chính, xuống Ba Son bến Bạch Đằng, là phần hồn của SG, là những viên gạch đầu tiên người Pháp đặt lên SG. Lẽ ra giữ nguyên, sẽ rất đẹp cả trung tâm SG và một phần lịch sử hình thành Sài Gòn.
    Đối với tôi, khg chỉ tiếc nhớ mà là đau.

    Cách mấy trăm mét bên kia sông, Q2 mênh mông.

    Trả lờiXóa
  12. -Gởi người SG,
    Tui ở đây mấy chục năm như khg được là người Sài gòn, chỉ là yêu SG nên viết.
    Người SG, dân Tân Định cho một si nghĩ về góc phố này đê. Mấy bữa nay nhà ngươi đi tới đâu rồi, mở laptop, gõ mấy gõ coi. He he... ta sẽ cám ơn nhiều.

    Trả lờiXóa
  13. Uh!Cảm ơn cậu nhắc lại kỉ niệm một thời.Nhớ hồi đó có 3 nơi hay ngồi,bia Đối chứng trên đg HBT,quán nhậu trên công trường LSơn và bia Bố già.Quên,còn KS Sài gòn bên cạnh nhà chị Bảo nữa hỉ?He he!

    Trả lờiXóa
  14. -Ak7,
    Một thời, một góc lang thang.

    Trả lờiXóa
  15. người đó phải vắng blog 2 tuần, bác nhắc người hắc xì tội nghiệp :)

    Trả lờiXóa
  16. à, có quà HN, làm sao đưa đây nhỉ :)

    Trả lờiXóa
  17. -Mía,
    Mấy bữa ni toàn bận đám cưới. Để rảnh làm bữa nhậu nhận quà HN.

    Trả lờiXóa
  18. Lana xưa có hay ghé tiệm bánh ngọt Givral trên đường Nguyễn Văn Trỗi và biết kem Bố Già ở một góc đường Đồng Khởi (giờ chắc mất lâu rồi).
    Cả hai đều không phải Givral và Bố Già bác viết, nên đọc bài mà đầu cứ trôi về 2 nơi đó không à.

    Trả lờiXóa
  19. biết tính sao đây
    phải mà được chọn thời cuộc để ra đời nhỉ

    Trả lờiXóa
  20. -Lana,
    Givral có nhiều chi nhánh bạn à, nhưng ở góc này ai cũng biết.
    Còn kem Bố già bạn nhắc là ở ngã tư Đồng khởi-Ngô Đức Kế, dưới đó một chút.

    Trả lờiXóa
  21. -J.G,
    Vậy nên lưu lại những hình ảnh, để mai mốt còn biết và để à, ừa...

    Trả lờiXóa
  22. bữa nay chỗ đó chính thức là san bằng rồi anh, híc

    Trả lờiXóa
  23. Trần Kiến Quốclúc 01:05 12 tháng 1, 2011

    Tặng Nghĩa bài thơ cũ, ngày ở ĐHQS, vịnh cái bật lửa tàu:
    Nửa vòng cháy ngay
    Một vòng chay1 tay
    Dùng xong cất ngay
    Có nó rất hay
    Mất nó rất gay!!
    Áp dụng cho Zippo hay Dupont (niềm đam mê của Nghĩa) càng đúng!!!

    Trả lờiXóa
  24. -Phú,
    Bữa nay san bằng rồi. Tứ giác vàng. Một ngày đẹp trời, có một ông tiên phán rằng: Nơi này làm vườn hoa thay thế công viên Chi Lăng, chỉ trồng hoa và cỏ, thế là SG có một tứ giác đẹp: KS Rex, tòa thị chính, KS lục địa, nhà hát thành phố, có vườn hoa ở giữa, nhìn lên một chút là nhà thờ Đức Bà. Rất Pháp.

    Trả lờiXóa
  25. Buồn thê thảm luôn đó bác ơi chứ không phải buồn vừa vừa. Góc đó đã là dấu ấn của SG, được dắt đi bộ ghé Xuân Thu lựa vài quyển sách, tạt vào rạp Măng Non xem một suất phim, rồi ra góc Grival ngồi nhâm nhi một ly bạc xỉu, mèn ơi, tuổi thơ thần tiên.

    Trả lờiXóa
  26. -Moon,
    Mấy bữa đó vòng qua, vòng lại, buồn buồn.
    Mấy người bạn alu nói chuyện, tâm sự về cái góc phố này. Làm sao được đâu.
    Người SG xưa, đi xa còn nhớ tiếc nhiều hơn nữa.

    Trả lờiXóa