Đi đâu ra khỏi nhà, bạn sẽ có một mớ lủng củng đồ nghề cần thiết mang theo người.
Các mợ, các chị, các bạn gái đương nhiên là nhiều thứ đồ chơi rồi. Ngày xưa nữ luôn luôn là một cái bóp đầm khoác vai hoặc cầm tay mang theo, tối thiểu là ít phấn son giữa tiệc lấy ra soi soi bôi bôi quệt quệt. Lâu nay họ dùng một cái giỏ xách lớn, khoác vai hoặc để hờ hững trên cánh tay. Lịch sự và không biết họ để những gì trong đó nhưng hầu như ai cũng có, lại hay soi nhau về kiểu cách và tên hiệu của cái giỏ xách đó. Một lần tình cờ biết giá cả của mấy cái giỏ xách nữ, quy ra bia ắt phải kêu trời.
Phái mày râu cũng khá nhiều đồ lỉnh kỉnh. Ngoài bóp, kiếng mát, viết, hộp quẹt cùng gói thuốc lá, luôn luôn phải có cái alu. Mấy anh ngồi bàn cạo giấy lâu năm, lớn tuổi mà khi đi đâu quên mang theo cái "tỏ" hai ba độ là nhiều khi bó cẳng bó giò.
Các mợ, các chị, các bạn gái đương nhiên là nhiều thứ đồ chơi rồi. Ngày xưa nữ luôn luôn là một cái bóp đầm khoác vai hoặc cầm tay mang theo, tối thiểu là ít phấn son giữa tiệc lấy ra soi soi bôi bôi quệt quệt. Lâu nay họ dùng một cái giỏ xách lớn, khoác vai hoặc để hờ hững trên cánh tay. Lịch sự và không biết họ để những gì trong đó nhưng hầu như ai cũng có, lại hay soi nhau về kiểu cách và tên hiệu của cái giỏ xách đó. Một lần tình cờ biết giá cả của mấy cái giỏ xách nữ, quy ra bia ắt phải kêu trời.
Phái mày râu cũng khá nhiều đồ lỉnh kỉnh. Ngoài bóp, kiếng mát, viết, hộp quẹt cùng gói thuốc lá, luôn luôn phải có cái alu. Mấy anh ngồi bàn cạo giấy lâu năm, lớn tuổi mà khi đi đâu quên mang theo cái "tỏ" hai ba độ là nhiều khi bó cẳng bó giò.
Những khi đi du lịch bắt buộc kèm theo là cái máy chụp hình kỹ thuật số, ra khỏi biên giới còn thêm vào cái hộ chiếu nữa. Có ông mắc bịnh ghiền, luôn mang theo chai dầu xanh, lâu lâu mở nắp bôi bôi, quệt mũi phát rồi đút túi. Tính ra gần chục món ăn chơi. Mớ đồ chơi ấy không thể nhét hết túi áo túi quần, hoặc nếu bỏ túi được hết cũng lủng củng, dễ rớt hoặc trông tướng tá ăn mặc lùi xùi lắm, bất tiện.
Những năm tám mươi được đi về Hồng Kông, Singapore phát hiện mấy anh béo bán đồ ăn ở chợ, ở nơi ăn uống tập trung thường mang một cái túi nhỏ trước bụng. Thao tác bán hàng mau lẹ, vừa làm đồ ăn vừa nói xáo xào, nhận tiền, thối tiền lẻ veo veo. Mấy chuyến sau sang thấy có nhiều người xài, coi bộ lịch sự, hay hay.
Cậu Hai nhà Hồ Bá trong nhóm đi chung là người xài đầu tiên. Cậu nhanh ý, ưa ứng dụng và thường phát hiện những ý hay ở xứ người ta, phát hiện nơi bán băng dĩa nhạc mới hay những cửa hiệu bán đồ độc không đụng hàng. Cũng nhờ cái nết dễ thương ấy, chuyến đi nào cũng một cái list dài mua đồ giùm cho người ta.
Cuốn hộ chiếu màu xanh quá khổ nhét túi ngực, tay xách một bịch hàng đi vẩn vơ trên phố, ở mấy thành phố cảng Đông nam Á coi quê quê, biết liền thủy thủ Việt Nam, còn bỏ cái "chiếu" túi sau quần jeen lại rất dễ rớt. Cậu Hai bỏ "chiếu" vô cái giỏ ấy mang trước bụng, nhét thêm cái walkman phong cách đàn ông một thời và vài ba băng cassette, tiền bạc chìa khóa bỏ ráo vô đó, đi bờ tay không, gắn tai nghe nhạc, coi bảnh tẻng lại khỏi lo rớt đồ. Thấy hay, cả băng làm theo và cái túi da nho nhỏ ấy của mấy anh béo bán Dầu cháo quẩy được mang tên cái túi bao tử.
Sau này nhiều người xài, và xài lâu. Công nhận cái túi bao tử ấy tiện lợi. Đi du lịch nhét hộ chiếu máy ảnh, thuốc lá hộp quẹt, kiếng và tiền lẻ, vừa xinh.
Túi bao tử gọn gàng và tiện lợi nên nó được nhanh chóng lan đi khắp nơi. Một dạo, rất nhiều người ở nước ngoài về thăm quê ai cũng có một cái, nên sau người ta còn kêu túi bao tử là cái túi Việt kiều.
Mấy năm trước qua Mỹ chơi vẫn xài cái bao tử, chứa đủ đồ nghề, cả cái máy hình du lịch Canon S50 khi ấy còn bự và nặng. Một bữa ông anh cột chèo nhìn thấy, nói cái này Việt kiều ưa xài, giờ xưa rồi không ai xài, coi quê. Ây dà, dzụ này mới à, kiều là kiều thế nào, tụi tui xài thứ này đầu tiên ở Sài Gòn, hai chục năm ngoài, đâu theo ai đâu. Nhưng rồi cũng nghe, không xài nữa. Đi đâu cái máy cũng phải cầm tay, vướng víu bất tiện, hay bỏ quên. Thế là lại xài lại cái bao tử nhà quê khi đi du lịch.
Có nhiều người xài một hai bao tử nho nhỏ mang cùng dây nịt, người bao kiếng, người bao điện thoại và có nhiều kiểu bao hộp quẹt xinh xinh. Rất mất thiện cảm với mấy người xài hộp quẹt hàng hiệu, bạn mượn không cho, đốt thuốc giùm xong rồi bỏ lại vô bao, có vẻ kỹ tính quá. Ngày trước chơi Zippo không cây nào giữ được lâu, vậy mà còn chê người ta kỹ tính.
Hè rồi, ông anh cột chèo tặng cho một cây quẹt Dupont, nặng chịch và tiếng "coong" của cái lẫy Dupont mỗi lần mở quẹt thật là mê ly, không xài không đặng. Vậy mà cây quẹt bị quăng hoài, quên hoài, xém mất mấy lần. Anh giáo dạy vẽ bé con ở nhà thấy vậy tặng cho cái giỏ cũng là một dạng cái túi bao tử. Túi ba ngăn, một ngăn cho cái máy ảnh để chơi blog, một ngăn cho em Dupont và một cho cái "tỏ". Tiện ích, đặt tên cho nó là cái giỏ bao tử dê, xài liền, hết dám chê ai kỹ tính.
Nhớ một năm nào còn trẻ trung có cô bạn gái tên Sương con một nghệ sỹ nhiếp ảnh ở Phú Nhuận. Cô bé có chiếc răng khểnh xinh ơi là xinh, chơi chung băng chụp hình, chắc là có cảm tình riêng nên một dịp sinh nhật tặng cho cái bao tử chuột để xài Zippo. Chê người kỹ tính, xài mấy bữa rồi quăng cái bao, cô bé giận không thèm chơi nữa.
Tuổi trẻ sao vô tình, bây giờ không biết bạn Sương ấy ở đâu.
Những kiểu túi bao tử ấy không vì ngại quê, ngại kỹ mà lãng quên nó, bởi thực sự nó rất hữu dụng. Có nhiều anh bạn già đi đâu xa vẫn xài túi ấy. Ai cũng nói cái túi bao tử tiện ích lắm đó bạn ơi.
Cậu Hai nhà Hồ Bá trong nhóm đi chung là người xài đầu tiên. Cậu nhanh ý, ưa ứng dụng và thường phát hiện những ý hay ở xứ người ta, phát hiện nơi bán băng dĩa nhạc mới hay những cửa hiệu bán đồ độc không đụng hàng. Cũng nhờ cái nết dễ thương ấy, chuyến đi nào cũng một cái list dài mua đồ giùm cho người ta.
Cuốn hộ chiếu màu xanh quá khổ nhét túi ngực, tay xách một bịch hàng đi vẩn vơ trên phố, ở mấy thành phố cảng Đông nam Á coi quê quê, biết liền thủy thủ Việt Nam, còn bỏ cái "chiếu" túi sau quần jeen lại rất dễ rớt. Cậu Hai bỏ "chiếu" vô cái giỏ ấy mang trước bụng, nhét thêm cái walkman phong cách đàn ông một thời và vài ba băng cassette, tiền bạc chìa khóa bỏ ráo vô đó, đi bờ tay không, gắn tai nghe nhạc, coi bảnh tẻng lại khỏi lo rớt đồ. Thấy hay, cả băng làm theo và cái túi da nho nhỏ ấy của mấy anh béo bán Dầu cháo quẩy được mang tên cái túi bao tử.
Sau này nhiều người xài, và xài lâu. Công nhận cái túi bao tử ấy tiện lợi. Đi du lịch nhét hộ chiếu máy ảnh, thuốc lá hộp quẹt, kiếng và tiền lẻ, vừa xinh.
Túi bao tử gọn gàng và tiện lợi nên nó được nhanh chóng lan đi khắp nơi. Một dạo, rất nhiều người ở nước ngoài về thăm quê ai cũng có một cái, nên sau người ta còn kêu túi bao tử là cái túi Việt kiều.
Mấy năm trước qua Mỹ chơi vẫn xài cái bao tử, chứa đủ đồ nghề, cả cái máy hình du lịch Canon S50 khi ấy còn bự và nặng. Một bữa ông anh cột chèo nhìn thấy, nói cái này Việt kiều ưa xài, giờ xưa rồi không ai xài, coi quê. Ây dà, dzụ này mới à, kiều là kiều thế nào, tụi tui xài thứ này đầu tiên ở Sài Gòn, hai chục năm ngoài, đâu theo ai đâu. Nhưng rồi cũng nghe, không xài nữa. Đi đâu cái máy cũng phải cầm tay, vướng víu bất tiện, hay bỏ quên. Thế là lại xài lại cái bao tử nhà quê khi đi du lịch.
Có nhiều người xài một hai bao tử nho nhỏ mang cùng dây nịt, người bao kiếng, người bao điện thoại và có nhiều kiểu bao hộp quẹt xinh xinh. Rất mất thiện cảm với mấy người xài hộp quẹt hàng hiệu, bạn mượn không cho, đốt thuốc giùm xong rồi bỏ lại vô bao, có vẻ kỹ tính quá. Ngày trước chơi Zippo không cây nào giữ được lâu, vậy mà còn chê người ta kỹ tính.
Hè rồi, ông anh cột chèo tặng cho một cây quẹt Dupont, nặng chịch và tiếng "coong" của cái lẫy Dupont mỗi lần mở quẹt thật là mê ly, không xài không đặng. Vậy mà cây quẹt bị quăng hoài, quên hoài, xém mất mấy lần. Anh giáo dạy vẽ bé con ở nhà thấy vậy tặng cho cái giỏ cũng là một dạng cái túi bao tử. Túi ba ngăn, một ngăn cho cái máy ảnh để chơi blog, một ngăn cho em Dupont và một cho cái "tỏ". Tiện ích, đặt tên cho nó là cái giỏ bao tử dê, xài liền, hết dám chê ai kỹ tính.
Nhớ một năm nào còn trẻ trung có cô bạn gái tên Sương con một nghệ sỹ nhiếp ảnh ở Phú Nhuận. Cô bé có chiếc răng khểnh xinh ơi là xinh, chơi chung băng chụp hình, chắc là có cảm tình riêng nên một dịp sinh nhật tặng cho cái bao tử chuột để xài Zippo. Chê người kỹ tính, xài mấy bữa rồi quăng cái bao, cô bé giận không thèm chơi nữa.
Tuổi trẻ sao vô tình, bây giờ không biết bạn Sương ấy ở đâu.
Những kiểu túi bao tử ấy không vì ngại quê, ngại kỹ mà lãng quên nó, bởi thực sự nó rất hữu dụng. Có nhiều anh bạn già đi đâu xa vẫn xài túi ấy. Ai cũng nói cái túi bao tử tiện ích lắm đó bạn ơi.
Đồng ý là túi bao tử tiện dụng lắm lắm, nhưng coi bộ dễ mở, mở khó phát hiện, tiện cho mấy tên trộm khoắng sạch bác ui.
Trả lờiXóaTụi Tây chúng khuyến cáo nhau: Du lịch qua Việt Nam chớ xài túi bao tử :((
thích cái Dupont quá a ơi
Trả lờiXóanó mà nhè nhẹ tý nữa là số dzách bá cháy bồ chét lun :^)
Em cũng thích túi bao tử, nhưng mà đừng để tiền hay điện thoại, chỉ để thuốc lá, khăn giấy, vé các loại...hehe
Trả lờiXóaBác đeo túi bao tử vào trông oách nhỉ...:)
Trả lờiXóaCái này gọi là cũng điệu không thua kém gì các chị em. Hôm bữa thấy cái Dupont của Anh Đỗ, là đã định chọc rồi, điêuuuuuuuuuuuuuuu quá đi.
Trả lờiXóa-Lana,
Trả lờiXóaCái túi nó ở trước bụng mình mà, lúc nào cũng quan sát thấy. Thêm một ngăn trong nữa, để giấy tờ quan trọng. Tất nhiên nơi đông người nên chú ý (nhất là ở...), bạn nhỉ.
-J.G,
Trả lờiXóaNó không nhẹ được đâu. Làm như Dupont phải nặng, bỏ túi áo vét cho nó thẳng áo.
-Phú,
Trả lờiXóaĐể ít tiền lẻ xài được mà. Và có ngăn phải 2 lần dây kéo, đâu dễ. Không biết mọi người sao chớ tui mà có ai đụng chạm là biết liền.
-M.S,
Trả lờiXóaCoi có vẻ người kỹ tính thì đúng hơn, hì hì...
-Moon,
Trả lờiXóaChơi hộp quẹt cũng là một thú chơi. Hồi trẻ chơi Zippo, xăng thơm phải mua ở nước ngoài bằng những ống như ống tiêm, càng gió càng cháy. Tư thế hộp quẹt các kiểu, lò so tanh tách, tay chân múa loạn cả lên, vui lém.
Cái vụ đoán ba chấm Lana kém lắm nha. Nhất là ở ... là ở đâu cơ bác ??
Trả lờiXóa(thinking) :)
-Lana,
Trả lờiXóaLà bạn nói tụi tây khuyến cáo du lịch VN chớ xài túi bao tử mờ.
anh không cần túi bao tử trông anh cũng...lãng tử. Túi gì trộm cũng mở được, điều quan trọng khi sử dụng mình phải để ý. Ai rờ vô là búng ra ngay, cẩn thận như anh đây rất đúg. Các bạn thử chìa ra cái túi nào mà ăn trộm khó mở không? Làm gì có. Túi bao tử rất tiện, tiện cho mình và tiện luôn cho ai muốn thò tay vô túi, haha,haha
Trả lờiXóa-Bạn nữ,
Trả lờiXóaChào bạn ghé thăm.
Đúng là túi nào cũng cũng khó qua trộm, ăn thua do mình.
Các bạn nữ treo giỏ trên xe chúa là hớ hênh, nên không nên bỏ thứ gì quan trọng trong giỏ xách hết.