
Nhóm bạn hữu có gia đình mẹ Nga ở Châu Thành Long An, một miền quê Nam bộ mộc mạc dễ thân thương.
"Lúa khô cất kho hết ráo, ruộng nhà cũng đã sạ xong, lúc rày nghỉ ngơi, mai mốt giá lúa êm rồi tính, giờ thì nhậu đã, có khách thành phố về nè". Chú Út ở nhà thấy mọi người về quê còn mang theo cả con gái nhỏ, cười vui rộn rã khắp nhà.
Sau mưa, vườn nhà lúp xúp đủ thứ rau tập tàng thích mắt. Ra vườn chơi, thấy cha lượm lên một mớ rau dại, chú Út ngạc nhiên: Ủa, anh Hai ở thành phố cũng biết thứ này sao? Là rau Đắng mọc sau hè đó. Thế là chú Út có một bài học "rau Đắng đất" của làng quê của mình cho bé.
Biết không nè? Rau Đắng là món rau nông dân, thảo thơm bội phần, dễ ăn mà dễ nhớ. Mới ăn vô thấy đắng, mà cái hậu ngọt, mát lắm đó nghe.
Ở miền quê Nam bộ có hai thứ rau đắng là rau Đắng biển và rau Đắng đất, cả hai thứ là món rau ăn dân dã, lại là những vị thuốc nam quí trị ho cảm, nhuận tràng, mát gan. Những món ăn nhà nông là bún mắm, bún nước lèo hay lẩu mắm Nam bộ mà không có anh rau Đắng là bớt ngon đi hết mấy phần.
Thứ rau Đắng biển hay còn kêu bằng rau Đắng ruộng, lá trơn cọng dài, nó mọc nhóc từng dề ở ngoải kìa, và bây giờ nhiều nơi người ta ưa trồng để còn làm các thứ thuốc Đông y. Nhưng rau Đắng biển là không đắng, không ngon bằng rau Đắng đất nghe.
Sau mùa lúa, khi ruộng bãi khô, le hoe những cây rau hoang dại, không ai trồng mà khiêm tốn mọc lên từ những hạt bông bay đi theo gió, ngậm trong đất qua mùa lúa. Ngoài bờ ruộng hay trong vườn nhà, đi đâu cũng dễ thấy một nhúm xanh xanh. Cây rau lớn lên là xà mặt đất, rồi ra những bông trắng nhỏ li ti, là rau Đắng đất đó. Ta phải lượm lấy từng nhánh cây một, nhẹ tay lặt lấy ngọn mang về. Muốn nấu canh hay ăn sống đều là ngon, ăn một lần là nhớ.
Thiệt là vậy sao? Bé reo lên ngạc nhiên thích thú.
Chưa hết đâu nào. Ta có thể nấu canh rau Đắng với thịt bằm. Nếu có giờ thì ta kiếm cá rô hay cá lóc đồng, nấu canh rau Đắng cá hoặc nấu cháo cá rau Đắng. Nhớ là lấy đầu cá nấu cho ngọt cháo. Rau Đắng rửa sạch, để trong tô chung với những miếng cá lóc phi lê, thêm ít hạt tiêu xay, khi cháo chín là đổ vô tô. Ui da, tuyệt vời.
Tô cháo cá ăn với thứ rau hoang dại là xà mặt đất ruộng, mồ hôi rịn ra trên trán, hà hít hương vị đồng quê, và cái nhân nhẫn đăng đắng vẫn giữ mãi trong miệng, lắng đọng đã đời.
Chú Út đùa vui: Rau Đắng mọc sau hè là thứ ngon nhứt, nơi sau hè là nơi mà đám con nít cỡ con đêm Hè còn đang giấc ngủ, mắt nhắm mắt mở ra được tới đây là đứng "xả bầu tâm sự", mưa xuống chứa chan, hạt rau chui vào lòng đất, rồi cây rau Đắng mọc lên mau nhất, nhiều "muôn trùng lục quân" sau hè và nó được ăn trước hết. Chú Út cười khoái chí: cứ ăn đi khắc ghiền, về thành phố mai mốt là nhớ cho coi. Mà cái ông già nhạc sỹ Bắc Sơn hay thiệt, cũng dân nhậu tổ, "còn thương rau Đắng mọc sau hè" mãi đó nghe con.
Bữa đó sẵn cá Lóc dọng trong lu, cô Út làm cho cả nhà một nồi lớn cháo cá rau Đắng, bé cứ nhớ mãi...
Bé lại nghĩ đến một bữa nào sẽ về thăm quê, bất chợt nhìn thấy lốm đốm đâu đó một vài mảng cây xanh đơn sơ nhỏ bé, lấm tấm bông trắng bên bờ ruộng lúa, cùng thích thú reo lên, cùng nhau xà tới lượm về những cọng rau Đắng đất thảo thơm.
Người ta nói, khi rau Đắng đất được hái lên, rời vườn rời ruộng là mau héo. Nó chân quê mộc mạc, nó chỉ muốn loanh quanh nơi ruộng vườn với thảo dân, nó hổng muốn đi xa hơn về nơi phố thị. Nên ai ơi có nhớ rau Đắng đất thì về.
***
Bữa đó sẵn cá Lóc dọng trong lu, cô Út làm cho cả nhà một nồi lớn cháo cá rau Đắng, bé cứ nhớ mãi...
Bé lại nghĩ đến một bữa nào sẽ về thăm quê, bất chợt nhìn thấy lốm đốm đâu đó một vài mảng cây xanh đơn sơ nhỏ bé, lấm tấm bông trắng bên bờ ruộng lúa, cùng thích thú reo lên, cùng nhau xà tới lượm về những cọng rau Đắng đất thảo thơm.
Người ta nói, khi rau Đắng đất được hái lên, rời vườn rời ruộng là mau héo. Nó chân quê mộc mạc, nó chỉ muốn loanh quanh nơi ruộng vườn với thảo dân, nó hổng muốn đi xa hơn về nơi phố thị. Nên ai ơi có nhớ rau Đắng đất thì về.
***
Chưa ăn rau đắng bao giờ, đọc bài này của anh, tự nhiên lại thèm rau đắng.
Trả lờiXóaMới chỉnh bài xong có bạn ghé thăm.
Trả lờiXóaRau đắng đất nhẫn nhẫn, biết ăn rồi thích. Ở t/p có mớ rau đắng đất mấy bạn nhậu lại ới nhau làm vài ly, vui lắm bạn ạ.
Nhớ bài "Còn thương rau đắng sau hè" của Bắc Sơn. Gỏi khô cá sặc trộn dưa leo, hoặc trộn xoài tượng bằm, hoặc đúng nhứt là trộn sầu đâu... nhậu bắt lắm bạn ạ :)) Sau đó ăn 1 tô cháo cá lóc với rau đắng thì như chưa hề say xỉn bao giờ.
Trả lờiXóaMấy món khô sặc bạn Hậu nói toàn là món "guột" của tụi tôi đấy.
Trả lờiXóaXem ra, bữa nào Lana chung độ trận Inter-Barca lượt đi, Đỗ chung lượt về (hihi), dễ mời thêm chị Hậu làm bạn nhậu với Đỗ và Phú :)
Trả lờiXóaĂn rau đắng không thì mình ăn không dc, nhưng ăn trong tô bún mắm thì được. Ăn trong cái lẩu mắm uống "gụ" mới đã.
Trả lờiXóa-Lana, lượt về chưa đá bạn đã chắc ăn? Má kèo đồng banh không chắc ăn mới là lạ phải không?
Trả lờiXóa-Bún mắm hay bún nước lèo, lẩu mắm mà không có rau đắng là mất ngon bạn Phú nhỉ.
Đỗ ui, mình mê rau đắng và lẩu mắm. Cảm ơn Đỗ cho Bí cảm giác ngon miệng ngay cả khi rau đắng xa hơn 2.000 km.
Trả lờiXóaĐợt trước vô SG mình ra chợ Rạch Ông ở Q.8 bê nguyên nửa thùng rau đắng ra chia cho bà con mê Nam Kỳ ngoài này Đỗ ạ.
Bạn Vhlinh nhớ phân biệt rau đắng đất với rau đắng ruộng khác nhau nhé.
Trả lờiXóaÀ, vậy chắc mình nhầm rồi. Mình tậu nửa hộp rau đắng có thân dài như thân rau tàu bay, chắc không phải thứ rau đắng Đỗ đang tả?
Trả lờiXóaVậy rau Vhlinh nói đó kêu là rau đắng ruộng hoặc rau đắng biển. Thứ thuốc nam BAR lợi gan nhiều người xài bây giờ là bìm bìm, atiso và rau đắng biển này đấy. Bạn click vào dĩa rau cho lớn lên sẽ thấy cọng, lá nó khác phải không?
Trả lờiXóa